Chương 1971: Thiếu một người

Đánh giá: 9 / 2 lượt

Thái cổ Thần Cảnh là thứ gì!

Đây là một nghi vấn của gân như tất cả những người tu chân trên Tiên Cương Đại Lục. Cho dù là Đại Thiên Tôn đối với rất nhiều câu hỏi rốt cuộc Thái cổ Thần Cảnh là thứ gì? tới từ nơi nào cũng đều không có đáp án.

Tuy có không ít người đã từng tiến vào Thái cổ Thần Cảnh, nhưng sau khi họ trở về ngay cả bản thân cũng không rõ đó là địa phương nào.

Vương Lâm nhìn xung quanh, bầu trời toàn một màu đỏ. không có tinh thần, không có nhật nguyệt. nhưng có một ánh sáng nhu hòa, mặt đất có hình tròn.

ở nơi này, thần thức của hắn bị hạn chế, không thể tản ra tràn ngập cả đại lục. Hắn chỉ có thể nhìn thấy những núi non tung hoành ở gân đó. còn có những khe nứt cực kỳ dài.

Đi trên mặt đất này, Vương Lãm trầm mặc. ánh mắt hắn lộ ra một vẻ mê man và quen thuộc, yên lặng đi về phía trước.

ở bên ngoài một khe nứt ở phía trước.

Vương Lâm dừng lại. hắn cúi đầu nhìn cái khe trên mặt đất. Cái khe này thẳng tắp. không uốn lượn một chút nào. Nhưng bị một đường kiếm chém mỡ ra.

Từng trận hắc khí nhàn nhạt từ trong cái khe lan ra. sau khi bay lên không liền biến mất. Từ nơi này nhìn vào sâu bên trong cái khe chỉ thấy một màu tối đen. đường như là không có một bóng dáng gì.

Vương Lâm trâm mặc ít lâu. thân thể từng bước đi về phía trước, vượt qua cái khe khổng lồ này. đi về phía xa hơn. Thời gian chậm rãi trôi qua. cũng không biết đã qua bao lâu. Vương Lâm nhìn thấy càng nhiều cái khe hơn, càng nhiều núi non hơn.

Những cái khe này có hình dáng tương tự nhau, đều thẳng tắp giống như là một đường kiếm chém.

- Mặt đất hình tròn.

Vương Lâm thì thào, hai mắt lóe lên. thân thể chậm rãi bay lên không, hướng lên bầu trời nơi đây chậm rãi bay lên.

Theo hắn càng bay lên cao, dần dần mặt đất ở dưới chân giống như thu nhỏ lại. khiến cho Vương Lâm khi đừng lại ở trên bầu trời cúi đâu nhìn xuống, vẻ quen thuộc trong mắt lại càng thêm đậm.

Trên mặt đất hình tròn này. những cái khe nứt sâu hun hút kia xếp lại với nhau theo một quy tắc phi thường, chúng tổ hợp lại với nhau khiến cho mặt đất hình tròn này thoạt nhìn giống như là một cái la bàn.

Trên cái la bàn khổng lồ này. những cái khe là những vạch chia, những núi non nối liền nhau kia hiển nhiên tạo thành những ký hiệu lộ ra một vẻ tang thương.

- La bàn, không có kim la bàn Cũng có thể nói mặt đất la bàn này không đầy đủ. nó thiếu một nửa.

Ánh mắt Vương Lâm lộ ra vẻ kỳ dị. hắn nhìn mặt đất, dần dần nhìn ra đại lục hình tròn này có một nửa như là hư ảo. mơ hồ có một cảm giác không quá chân thực.

Trong lúc trâm mặc, ánh mắt đảo qua mặt đất. cuối cùng tập trung lại ở vùng trung tâm. Nơi này có một ngọn núi, một ngọn núi cao vút trên tầng mây. có những bông Tuyết bảy màu bay lượn.

Nhìn ngọn núi kia. ánh mắt Vương Lâm lộ ra vẻ phúc tạp. Ngọn núi này khi hắn ở trong tổ miếu của Thủy cổ. trong hư vô khi vượt qua cổ Đạo Tam Phân Thần đã từng nhìn thấy.

Ở bên trong tổ miếu của Thủy cổ. trong hư vô đó. hẳn nhìn thấy ở trên ngọn núi này có một thân ảnh ôm lấv một thi thể. đang ngửa mặt lên trời hào thét chất vấn thiên địa.

Nhưng hiện giờ, trên ngọn núi có bông Tuyết bảy màu bao phủ ở trước mắt cũng không có thân ảnh đang ôm thi thể kia, ngược lại có một người rất quen thuộc đang khoanh chân ngồi ở đó. lúc này đang nhìn lại mình.

Hình dáng của hắn có vẻ già nhưng lại không già. toàn thân tràn ngập ánh sáng bảy màu. trong mắt mang theo một vẽ hưng phấn và kích động.

Hắn là quốc sư của Đạo cổ, giống như Thiên Vận Tử cũng giống như Thất Thải Tiên Tôn.

ở phía sau núi đẳng sau thân ảnh này có một cây cầu. Cây cầu này một đầu nối liền với mặt đất, còn đầu kia đung nhập vào trong bầu trời, tạo thành một hình cung khổng lồ.

Hình đáng của cây cầu này thoạt nhìn so với Đạp Thiên Kiều gần như giống y hệt. ở đầu nối liền với bầu trời kia, Vương Lâm mơ hồ như nhìn thấy ở đẳng sau bầu trời đỏ như máu có một màn hư ảo mơ hồ.

Trong màn hư ảo này. hình như có hai thân ảnh. mờ ảo không rõ. khiến cho người ta nhìn không thấu.

Cảnh tượng này so với màn hư ào mà hắn nhìn thấy đằng sau Đạp Thiên Kiều thứ chín rất giống nhau.

- Rốt cuộc ngươi đã tới!

Thiên Vận Tử nhìn Vương Lâm. cười ha hả.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!