Đồ Du Tử lập tức phóng pháo hoa lên. pháo hoa vừa bay ra. tất cả đệ tử Mãnh Hồ bang phải chạy tới cứu viện. Mọi người tập trung đuổi giết đám thích khách, lúc này viện quân của Yên Chi lâu mới xông ra chạy tới.
Dám ám sát khách nhân trước Yên Chi lâu. đây chính là tát vào mặt Yên Chi lâu, mọi người cũng gia nhập vào hàng ngũ những kẻ đuổi giết.
Xa xa trong sơn môn của Dư Tắc Thành, bọn đệ tử nhìn thấy pháo hoa cũng chen chúc ùa ra. gia nhập vào hàng ngũ những kẻ đuổi giết.
Dư Tắc Thành đi đến bên cạnh thi thể Ma Lễ Thanh, tìm thứ gì đó trong thi thể chia làm hai nửa của y. không lâu sau tìm được thứ mà hắn muốn tìm, chính là một tấm ngọc phù vỡ nát. hơi giống với hóa phù của hắn.
Dưới ngọn lửa của Dư Tắc Thành tấn công, không ngờ Ma Lễ Thanh vẫn có thê đứng vững, quả nhiên trên người y cũng có pháp khí tiên gia. nói cách khác, sau lưng y cũng có tiên nhân làm chỗ dựa. Hiện tại Ma Lễ Thanh đã như chó nhà có tang, là cao nhân nào mời y?
Hỏa phù của Du Tắc Thành vừa mới bổ sung đẩy năng lượng, sau trận chiến này đã tiêu hao hết. xem ra còn phải tiếp tục bổ sung năng lượng. Dư Tắc Thành không trở về sơn môn, mà là tiếp tục đi tới Yên Chi lâu, không thèm để ý trên người dính đẩy máu tươi.
Miệng hắn cười rạng rỡ, lững thững tiến vào trong Yên Chi lâu. miệng hô to:
- Túy Vi, Mạn Xảo đâu. mau mau ra nghênh tiếp ta!
Lập tức toàn lâu nổi lên một tràng tiếng vỗ tay, tiếng hoan hô như sấm dậy. Nơi này toàn là khách làng chơi, tửu khách, thấy Dư Tắc Thành sau khi bị ám sát bên đường còn tới nơi này gọi cô nương, quả thật hợp với ý thích của bọn họ. Đây thật sự là một hảo hán tử chân chính, gan lớn bằng trời.
Bị Dư Tắc Thành kêu tên ầm ĩ. Túy Vi, Mạn Xảo lập tức vọt ra. chuyện nể mặt như vậy chính là chuyện mà những nữ tử trăng hoa thích nhất.
Các nàng chia ra mỗi người một bên ôm lấy Dư Tắc Thành, tỏ ra vô cùng thân thiết, không thèm để ý trên người hắn nhuộm đẫm máu tươi, ngược lại lấy chuyện được lây dính máu tươi này làm vinh dự.
Dư Tắc Thành cười ha hả. mang theo hai nàng thẳng vào trong nhã gian. Sau khi tiến vào trong phòng, ngồi xuống chỗ ngồi quen thuộc uống rượu thưởng trà, tuy rằng trông bề ngoài Dư Tắc Thành bình thường, nhưng hai tay hắn bất giác run rẩy từng hồi.
Trận ám sát mới vừa rồi. bất kể là ai cũng phái cảm thấy kinh hãi sợ sệt.
Túy Vi nắm lấy tay Dư Tắc Thành đặt lên ngực mình, nói: Bạn đang đọc tại chấm cơm.
- Dư ca, vừa rồi tên kia chính là Ma Lễ Thanh, y là cao thủ nổi danh của huvện thành Sơn Trúc chúng ta. Năm ấy ta được người mua từ Thập Vạn Đại Sơn, toàn bộ thương đội hơn ba mươi hộ vệ bất ngờ gặp phải y chặn đường.
Người trong thương đội bị hắn chém chết toàn bộ. đám tỷ muội chúng ta còn sống sót ba người. Y đưa chúng ta về bán cho Yên Chi lâu. Không ngờ hôm nay Dư ca một đao chém chết y, thi thể chia làm hai nửa, thật là tốt quá, rốt cục đại thù cũng đã báo được.
Dư ca. cám tạ huynh...
Dư Tắc Thành mỉm cười nghe, việc này nàng nói thật sao. vậy nàng chính là kẻ ngốc. Mạn Xào ớ bên cạnh thấy chuvện này không có hiệu quả, bèn lập tức nói:
- Được rồỊ nước đã mang đến.
Dư ca hãy tắm rửa đi, y phục để ở bên kia, chuẩn bị sẵn cho huynh rồi.
Dư Tắc Thành tiến vào trong phòng, bắt đẩu tắm rửa, tẩy sạch máu dơ dính toàn thân. Túy Vi, Mạn Xảo hai nàng cũng đi rửa sạch máu dính trên thân thể.
Dư Tăc Thành tăm rửa xong xuôi, đi ra khỏi bồn tắm, bên này đưa tới một bộ đồ mới. Túy Vi. Mạn Xảo muốn thay y phục cho hắn. Dư Tắc Thành đột ngột ôm chẩm lấy Mạn Xảo. hôn ngấu nghiến lên thân thể thơm tho mềm mại trắng như ngọc bạch của nàng.
Mạn Xào cũng hết sức dịu dàng, lập tức toàn thân trở nên mềm nhũn, để mặc cho hắn muốn làm gì thì làm. Túy Vi cũng gia nhập vào. hôn hít vuốt ve toàn thân Dư Tắc Thành.
Hắn hưởng thụ hai nàng phục vụ, sự kích động nguvên thủy nhất này mới là liều thuốc tốt nhất để hóa giải nỗi sợ hãi và kích động mới vừa rồi.
Dần dần Dư Tắc Thành bình tĩnh lại. xốc hai nàng dậy, bắt đầu thay quần áo. Hai nàng cùng thay đổi y phục chỉnh tề. Lúc này bên ngoài chợt truyền đến thanh âm của Cao Phong:
- Long đầu Đại ca. đã giải quyết xong hết thích khách.
Dư Tắc Thành thay quần áo đi ra khỏi phòng, Cao Phong, Đồ Du Tử đểu có mặt tại đó. Cao Phong nói:
- Thích khách tổng cộng có hai mươi sáu tên, toàn bộ tử trận, không có tên nào đầu hàng. Trong miệng bọn chúng đều có độc dược, không ai còn sống, tuy nhiên sau khi nhận diện đều là dư nghiệt Dã Lang bang, kẻ cầm đầu đúng là Ma Lễ Thanh.
Dư Tắc Thành gật đẩu. nói:
- Được rồi, không còn việc gì nữa, bảo mọi người cùng uống rượu đi thôi. Chỉ là một bọn chuột nhắt, chuyện cũng không có gì lớn. Mang rượu và thức ăn lên, gọi các cô nương ra đây cho ta!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!