Trương Hằng không nhìn đẳng sau cũng biết, người ở sau tới chắc chắn là Triệu Thụy. Chỉ là hắn có chút không rõ, không phải đối phương đã rời Độc Thiên Bảo hay sao? Vì sao bây giờ còn đuổi theo mình.
Hắn đương nhiên không biết.
Triệu Thụy chẳng qua là vì Trương Hằng thiếu hắn bốn khối tinh thạch, vì vậy cắm điểm chờ ở cửa thành. Thế nhưng Trương Hằng vừa ra khỏi thành liền gấp rút bay đi. chờ Triệu Thụy phản ứng lại thì Trương Hằng đã bay đi thật xa. hơn nữa tốc độ của Trương Hằng nhanh hơn Triệu Thụy một chút.
Bởi vậy, thẳng đến lúc này Triệu Thụy mới đuổi theo tới đây.
Liếc nhìn đằng sau, Trương Hằng phát hiện Triệu Thụy chỉ còn cách mình trăm thước, còn Lạc Ngưng Tuyết cũng cách mình bốn năm mươi thước.
Lấy tốc độ khống chế Linh khí của Trương Hằng, hoàn toàn có thể đuổi theo Lạc Ngưng Tuyết phía trước, chém giết cô nàng này xong liền ung dung thoát khỏi Triệu Thụy, hoặc có thể giết cả người này.
Trong mắt Trương Hằng lộ ra một cỗ lạnh lùng, không để ý đến Triệu Thụy ở phía sau, tiếp tục đuổi theo Lạc Ngưng Tuyết.
Nhưng ngay lúc này, Lạc Ngưng Tuyết bay ở phía trước đột nhiên ngừng lại, vốn đôi mắt bình thản điểm tĩnh Lần đầu lộ ra một cỗ lạnh băng.
Ngón tay ngọc nhỏ dài chỉ vài cái giữa hư không, thân thể của nàng liền xuất hiện vô số kỳ hiệu nhảy lên. những kỳ hiệu này toàn là do những đốm sáng trắng tạo thành.
Cùng lúc, nàng còn cúi thấp đầu niệm những chú ngữ khó hiểu tối nghĩa, một cỗ dao động đặc thù nổi lên giữa không gian.
Trương Hằng thấy cảnh này, trong lòng trào lên một loại cảm giác không tốt. hắn cảm giác Lần này Lạc Ngưng Tuyết sẽ làm thật, thân hình ngừng lại giữa hư không.
Chỉ trong mấy hơi thở, trong hư không xuất hiện một cái trận pháp lập thể đo ánh sáng trắng tạo thành, vô số ký hiệu như những con nòng nọc bởi lội trong trận pháp, dường như tự tạo thành hệ thống một thế Giới.
Ánh sáng hoa lệ phóng ra từ trong trận pháp này, khuấy động linh khí xung quanh.
Lạc Ngưng Tuyết khẽ hé môi ngọc, một ngụm máu tươi phun lên trận pháp lập thể vô cùng quái dị này.
Oong một tiếng, trong trận pháp phát ra hào quang chói mắt, một cỗ dao động mạnh mẽ bùng lên từ trên trận pháp.
Trương Hằng vội vàng thi triển cho mình một cái Ngự Phong Thuật ánh sáng xanh nhàn nhạt bao bọc lấy hắn, cùng lúc hắn cùng gọi về ô Linh Kiếm nắm trong tay.
Sau đó, hắn lại tiêu hao một bộ phận pháp lực, thi triển cho mình một cái Linh lực hộ thuẫn, ánh sáng bạc nhàn nhạt lưu chuyển bảo hộ hắn vững vàng.
Đúng lúc này, trận pháp trước mặt Lạc Ngưng Tuyết biến mất không thấy, thay vào đó là một đóa tuyết liên thật lớn. đóa tuyết liên này lớn như một căn phòng, toàn thể tản ra một trận hàn khí lạnh thấu xương.
Trong không khí có một đoàn sương mù như băng tinh có thể thấy bằng mắt thường, lan tràn ra bốn phương tám hướng.
Vừa thấy tuyết liên này, thần sắc Trương Hằng biến đổi. hắn không khỏi nhớ tới lúc trước Ninh Tuyết Dung biến thành đóa tuyết liên to lớn, thế nhưng so sánh với tuyết liên lớn bằng căn phòng trước mắt, có chỗ khác biệt.
Toàn thể đóa tuyết liên to lớn này do một loại vật chất như băng tinh cấu thành, dưới ánh chiều tà tản ra quầng sáng hoa lệ nhu hòa.
Lạc Ngưng Tuyết, Ninh Tuyết Dung, hai người này có quan hệ gì?
Ngay khoáng khắc trận pháp biến mất tuyết liên xuất hiện, sắc mặt Lạc Ngưng Tuyết càng thêm tái nhợt, mệt mỏi nhắm mắt lại. thân thể mảnh mai như chiếc lông vũ không có trọng lượng rơi xuống vực sâu vạn trượng bên dưới, dường như mất đi tất cả sinh mệnh lực...
- Lạc sư muội!
Triệu Thụy kinh hô một tiếng. Linh khí dưới chân phóng ra sắc đò chói mắt. tốc độ lập tức tăng lên vài phần, cấp tốc bay về phía Lạc Ngưng Tuyết rơi xuống.
Lúc này, đóa Tuyết liên to lớn giữa hư không như có Linh tính, gắt gao tập trung Trương Hằng, từng đạo băng tinh pha lẫn hàn khí thấu xương lao nhanh về phía Trương Hằng.
Trương Hằng hoảng sợ, không ngờ tới Lạc Ngưng Tuyết còn có đòn sát thủ như thế. vội vàng thi triển Ngự Phong Thuật, thân hình lui nhanh ra sau, đồng thời còn không quên thao túng ô Linh Kiếm chém tới cánh hoa băng Tinh to lớn đang bắn đến.
Leng keng, ô Linh Kiếm đã mất đi tinh nguyên Trương Hằng thêm vào chém lên trên một mảnh cánh hoa băng tinh, lập tức phát ra tiếng kêu như kim loại.
Cánh hoa băng tinh này lại không có chút tổn hao gì, ngược lại trên ô Linh Kiếm của Trương Hằng bao phủ một tầng băng sương, tốc độ lập tức giảm đi vài phần.
Thần sắc Trương Hằng đại biến, hắn thật không ngờ Tuyết liên này lại có năng lực như thế, tùy tiện phát ra mấy cánh hoa băng tinh là có thể chọi cứng với Linh khí, lại còn mang theo hiệu quả đóng băng giảm tốc độ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!