Chương 48: Thần Thông Thiên Phú

Trương Hằng dùng ánh mắt lãnh đạm đánh giá Lạc tiên tử trước mắt. thu hồi ô Linh Kiếm gác lên cổ trắng ngần của nàng, nhưng tay kia vẫn đặt lên trên vai nàng, giam cầm pháp lực trong cơ thể nàng.

- Lạc sư muội.

Không nghĩ tới sư muội lại thi triển thuật mị hoặc quỷ dị như thế đối với sư huynh?

Trương Hằng dùng ánh mắt trêu tức nhìn chăm chú vào Lạc Ngưng Tuyết.

ở gần sát người nàng như thế, Trương Hằng ngửi được một mùi thơm mát như lan như có như không trên thân nàng.

Trương Hằng không chút khách khí cùng cặp mắt hau háu đảo trên người nàng không chút kiêng kị.

Lạc Ngưng Tuyết lẳng lặng nhìn Trương Hằng. đôi mắt yên tĩnh không màng danh lợi của nàng dường như có thể xúc động tâm linh. Mặc dù giờ phút này Trương Hằng đã khống chế nàng, nhưng cùng không dám dễ dàng đi chiếm tiện nghi của nàng.

Không trả lời Trương Hằng, Lạc Ngưng Tuyết không có một chút giác ngộ là tù nhân của Trương Hằng. Trên khuôn mặt tuyệt thế vô song của nàng Lần đầu tiên nỡ rộ ý cười nhợt nhạt, giống như một đóa hoa sen nở rộ trong mưa móc.

Tâm thần Trương Hằng suýt nữa thì thất thủ.

Luyện Hư Linh Khí trong tay lại tăng mạnh thêm mấy thành, lòng còn sợ hãi nhìn Lạc Ngưng Tuyết đang cười yếu ớt.

Mặc dù phong bế pháp lực nàng này. nhưng nàng vẫn còn thủ đoạn mê hoặc người như thế. có lẽ là một loại bản lĩnh tự nhiên mà có.

Trương Hằng nhanh chóng bảo thủ linh dài. thần quang trong mắt dần dần tụ lại. tâm linh vững chắc như bàn đá.

- Mạng của ngươi hiện tại nằm trong tay Đường mồ.

Nếu muốn sống thì ngoan ngoãn trả lời vấn đề của ta.

Lạc Ngưng Tuyết thu hồi nụ cười đủ để hại dân hại nước của nàng, đầu cúi xuống coi như đáp lại lời trương hằng.

- Đầu tiên ngươi phải nói cho ta, vì sao muốn tuyết liên trong túi trữ vật của ta? Tuyết liên này có lai lịch gì?

Trương Hằng dùng thần thức khóa chặt Lạc Ngưng Tuyết. Nếu đối phương có bất kỳ cử động gì. hắn đều làm ra cử động tương ứng trong nháy mắt.

Trong con ngươi bình thản của Lạc Ngưng Tuyết hiện lên vè phức tạp. thanh âm thánh thót dễ nghe chậm rãi truyền đến:

- Đóa tuyết liên này sinh ra ở trên một ngọn núi băng từ rất sớm rất sớm trước kia. Vào một ngày nào đó, nó may mắn đạt được một giọt Thiên Linh Dịch trong truyền thuyết. từ đó có được thần thông hóa thành hình người và đi tới nhân thế... Tuyết liên này chứa đựng Tinh hoa thiên địa mấy vạn năm. hơn nữa bản thân nó cũng có một loại thần thông đặc thù.

Nếu bị tu sĩ nhân gian đoạt được, có thể dùng để luyện chế linh đan cực phẩm.

Trương Hằng nửa tin nửa ngờ đối với lời của nàng, lại hỏi:

- Vì sao cô biết lai lịch của Tuyết liên này...

Đúng lúc này, Trương Hằng cảm giác thân thể của mình có chút tê dại. toàn thân dần dần trở nên yếu ớt vô lực, thậm chí còn mất khống chế pháp lực trong cơ thể.

- Ngươi...

Trương Hằng không thể tin nhìn Lạc Ngưng Tuyết, thân thể mềm oặt ngã xuống đất.

Hắn không rõ mình trúng chiêu đối phương như thế nào. Pháp lực trên người Lạc Ngưng Tuyết rõ ràng đã bị hắn phong bế. làm sao còn có thể dùng được thủ đoạn qủy dị như thế?

Sắc mặt Trương Hằng trắng bệch, chẳng lẽ là mùi thơm mê người dị thưởng trên người nàng? Nhưng là dưới tình huống không có pháp lực. nàng không có khả năng thúc giục loại pháp thuật này. trừ khi là mùi thơm cơ thể tự thân nàng phát ra.

Nhưng mà mùi thơm cơ thể tự nhiên phát ra trên người nữ nhân làm sao lại có kỳ hiệu như vậy? Hơn nữa hai lần trước gặp mặt. cũng từng ngửi qua loại mùi thơm này nhưng không có bất kỳ khác thường.

Nên biết Trương Hằng tu luyện Biến Thái Công, bản thân liền có năng lực bách độc bất xâm. Đối với mê hương hăn là có năng lực chống cự rất mạnh.

Nàng này quả thật dáng sợ!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!