Tốc độ phi hành của Trương Hằng cùng Triệu Thụy đều rất nhanh, chỉ chốc lát liền bay qua phạm vi Phương Vân sơn.
Nhưng mà đúng lúc này, Linh khí dưới chân Trương Hằng đột nhiên ngừng lại, dừng giữa không trung.
- Sư huynh sao thế?
Triệu Thụy khó hiểu nhìn Trương Hằng, lại phát hiện thần sắc Trương Hằng có chút không đúng.
Nếu như Triệu Thụy quan sát ti mi, sẽ phát hiện quần áo sau lưng Trương Hằng gần như ướt đẫm.
Mấy viên mồ hôi hột chảy qua trán hắn trên mặt còn mang theo thần sắc kinh nghi không chừng, thân thể cũng khẽ run rẩy mấy cái.
Ngay khoáng khắc vừa rời khỏi Phương Vân sơn Trương Hằng đột nhiên cảm nhận một cỗ ảo giác như bị giám sát, giống như trong mơ hồ có đôi mắt đang dùng thần thái khinh thưởng cười lạnh nhìn chăm chăm mình rời khỏi Phương Vân sơn.
Từ sau khi tu luyện Biến Thái Công, thân thể Trương Hằng trải qua nhiều lần lột xác, cảm quan thân thể đã hết sức linh mẫn, không phải người tu tiên bình thường có thể so sánh.
Mà Trương Hằng cảm nhận được đôi mắt vô hình nhìn chằm chằm vào mình, giống như tất cả hành tung của mình đều không thể thoát khỏi lòng bàn tay đối phương.
Rốt cuộc là ai đang giám sát mình, nắm giữ hành tung của mình?
Trương Hằng vừa suy tư, lập tức có đáp án.
Âu Dương lão tổ!
Người có thực lực cực mạnh tiếp xúc với Trương Hằng chính là lão. nhưng cùng hắn có tồn tại quan hệ lợi ích, đối phương quá thật cần phải giám sát từng hành động của mình.
Chẳng qua đối phương không thể nào dùng thần thức giám sát mình, bởi vì thần thức Kết Đan Kỳ không thể kéo dài xa như thế.
Tu sĩ Kết Đan Kỳ bình thường, thần thức cũng Chỉ có thể kéo dài mấy chục dặm mà thôi. Phương Vân sơn này tuy nhỏ. thế nhưng cũng dài đến trăm dặm. Âu Dương lão tổ không thể nào dùng thần thức nhìn chằm chằm vào mình được.
Khả năng duy nhất, chính là Âu Dương lão tổ đã động tay động chân trên người mình.
Lúc này thần thức của Trương Hằng đã tương đương với tu sĩ Trúc Cơ tiền kỳ. thậm chí còn mơ hồ cao hơn một bậc. Chỉ có tu sĩ Kết Đan như Âu Dương lão tổ Mới có thể không hay không biết động tay chân trên người hắn mà không bị hắn phát hiện ra.
Trương Hằng đứng yên trên Linh khí, dùng thần thức tìm tòi ti mi trên người mình một phen, nhưng không phát hiện bất kỳ chỗ nào khác thường.
Hít một hơi thật sâu, Trương Hằng buông tha tìm tòi, Hắn rõ ràng, thực lực Âu Dương lão tổ mạnh hơn mình nhiều lắm, đối phương động tay động chân trên người mình, thì không thể nào để cho mình phát hiện được.
Trương Hằng cảm thấy một cỗ bất đắc dĩ thật sâu, dưới tình huống thực lực khác biệt lớn như thế, mình làm sao lật lại thế cờ đây?
- Đường sư huynh, sư huynh làm sao vậy?
Có gì khó khăn sao?
Triệu Thụy vỗ vai hắn, thế nhưng chạm vào một mảnh y phục bị mồ hôi ướt đẫm.
Thần sắc Triệu Thụy biến đổi, nghiêm nghị nói:
- Đường sư huynh, nếu có gì khó khăn, có thể để ta trợ giúp.
Trương Hằng không khỏi lộ ra một tia cười khổ. nhưng tiếp đó lại hiện lên thần sắc kiên quyết, thoáng cứng ngắc nói:
- Chúng ta đi.
Trương Hằng lại bắt đầu bay đi thật nhanh, dẫn theo Triệu Thụy nghi hoặc khó hiểu bay về phía xa.
Nghênh đón từng trận gió, cảnh vật dưới chân nhanh chóng lui ra sau, trong đầu Trương Hằng nhanh chóng vận chuyển.
Có thể xác định được, Âu Dương lão tổ tồn tại là cửa ải đại nạn đầu tiên mà Trương Hằng phải đối mặt ở Tu tiên Giới.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!