Chương 34: Đồng hành

- Đường sư huynh sư huynh vẫn nên tha cho hắn một lần đi. mọi người đều là tu sĩ ở Phương Vân sơn dừng vì ân oán cá nhân mà ảnh hưởng đến hỏa thuận giữa các môn phái.

Lúc Triệu Thụy nói lời này, còn chớp chớp mắt với Trương Hằng, thần sắc còn mang theo vài phần xảo quyệt.

Trương Hằng hơi trầm ngâm một chút, mới nói với Triệu Thụy:

- Xem mặt mũi Triệu sư đệ. hôm nay ta tạm tha cho con chó điên này một mạng. Nếu như con chó này còn cắn bậy người ta, Đường mỗ tuyệt đối không nể tình.

Triệu Thụy liên tục gật đầu:

- Đó là đương nhiên, ta cũng không quen nhìn Lý sư huynh hành vi cuồng vọng như thế. Lần này coi như cho hắn một bài học.

Trương Hằng nói "được" một tiếng, nhấc chân đẫm trên người Lý Phong, thân mình lui ra sau mấy bước.

Lý Phong rốt cuộc thở phào một hơi, thần sắc trốn tránh, không đám nhìn Trương Hằng.

Chỉ là ngay lúc này, khóe miệng Trương Hằng tươi cười mang theo vài phần trêu chọc:

- Chẳng qua tha hắn một mạng cũng được, trừng phạt da thịt thì không thể bỏ qua.

Sắc mặt Lý Phong lập tức biến đổi, Trương Hằng này muốn dày vò mình Như thế nào?

Trương Hằng không cho Triệu Thụy nói gì, đi tới nhấc chân lên, đạp mạnh lên người Lý Phong.

Bùmbùmbùm....

Giống như đạp một con chó chết, Trương Hằng một đạp lại một đạp đè xuống người Lý Phong.

Trong đầu Trương Hằng không khỏi nhớ tới một màn trong phim hài: Đũng quần diễn viên nào đó bốc cháy. vì dập tắt lửa trên người hắn, kết quả mọi người nhấc chân, động tác chỉnh tề dùng sức đạp mạnh xuống. Loại tiết tấu này làm cho người ta khó mà quên được.

Đáng tiếc là ở đây Chỉ có mỗi một mình, hơn nữa lại không thể đạp chỗ đó của hắn dù sao lực lượng của mình thì không phải tên điên này chịu được.

- Vị sư đệ này. nếu không thì đệ cũng tới hỗ trợ đạp mấy cái...

Trương Hằng không khỏi đánh chủ ý lên người Triệu Thụy.

sắc mặt Triệu Thụy lập tức biến đổi, liên tục lắc đầu:

- Không không... hay là huynh làm một mình thôi.

Hắn không thể nào hiểu được, vì sao Trương Hằng lại có loại ham mê này?

Thoáng có chút tiếc nuối, Trương Hằng đạp mạnh thêm mấy cái. Tuy rằng không dùng sức nhiều, nhưng cũng đạp Lý Phong đến chết khiếp, hấp hối nằm dài không nhúc nhích.

Vỗ vỗ tay, Trương Hằng cũng không để ý tới hai người ở nơi này. thuần thục khống chế Linh khí bay lên trời cao.

Bay giữa không trung, Trương Hằng cảm giác bầu trời xanh như thế, mây trắng như thế. những con chim nhỏ ở xa xa đang hót véo von.

Trương Hằng căn bản không có dự định lấy mạng Lý Phong, dù sao sau lưng đối phương cũng có một vị tổ sư Kết Đan KỲ làm chỗ dựa. Nếu như mình chỉnh chết Lý Phong, vậy thì phiền phức to lắm.

Đối phó hạng người bắt nạt kẻ yếu như Lý Phong, thì phải chạy tới đạp chết, bằng không thì thằng nhãi này sẽ thưởng hay nhảy ra cắn ngươi một cái.

CÓ thể bởi tiềm thức của Đường Phong tác quái xúi giục. Trương Hằng sinh ra một cỗ sát ý đối với Lý Phong.

Có cần lúc tiến vào động phủ liền lén lút giết hắn không? Đáy lòng Trương Hằng sinh ra Ý nghĩ này. hắn không tin Lý Phong sẽ buông tha cơ hội tiến vào động phủ.

Chẳng qua cũng phải chờ một năm sau mới được, lúc này Chỉ có thể đạp, không thể giết, dù sao ở Tiên Vân Tông không Chỉ có một tu sĩ Kết Đan Kỳ.

ở ngoài sáng, ba phái ở Phương Vân sơn Chỉ có Tiên Vân Tông mới có tu sĩ Kết Đan Kỳ. Nhưng sau khi gặp qua Âu Dương lão tổ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!