Chương 24: Hoa sen?

Giống như đang nhìn một tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ. bàn tay Trương Hằng cẩn thận nâng bàn chân thanh tú của Ninh Tuyết Dung lên. Khi tay hắn chạm vào bàn chân ngọc được bao bọc bởi lớp tất trong suốt kia, một cỗ khoái cảm mong manh nhẹ nhàng theo lòng bàn tay hắn truyền khắp toàn thân.

Trương Hằng không kìm nổi. nhẹ nhàng mân mân bàn chân ngọc của Ninh Tuyết Dung một chút. Mặc dù cách một lớp tất mỏng nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận được một cảm giác thoải mái mềm mại tới mất hồn.

Khi ngón tay Dương Phàm chạm tới ngón chân lộ ra khỏi tầng tất kia. hắn có cảm giác thật mịn màng, mềm mại, có có một chút ấm áp nhàn nhạt!

Đột nhiên, trong lòng Trương Hằng nhảy đựng lên.

Ấm áp?! Từ ngón chân này không ngờ hắn còn cảm nhận được một tia ấm áp!?

- Chẳng lẽ nàng chưa chết sao?!

Nhanh chóng buông bàn chân ngọc làm hắn mê mẩn kia xuống. Trương Hằng đứng lên quan sát Ninh Tuyết Dung như một mỹ nhân đang ngủ say dưới mặt đất.

Dùng thần thức thăm dò. hắn phát hiện ra không có hô hấp. không có nhịp tim!

Lại đưa tay đặt nhẹ lên mũi nàng, cùng với cổ tay trắng nõn, hắn vẫn không phát hiện ra có hô hấp cũng không có mạch đập. Mà làn da phía trên này cũng lạnh như băng!

-Kỳ quái!?

Trương Hằng không khỏi thấy buồn bực!

- Bản thân mình rõ ràng cảm nhận được một chút ấm áp trên ngón chân kia. Một tia ấm áp kia chẳng lẽ là ảo giác?!

Lại lần nữa đưa tay khéo léo nâng bàn chân kia của Ninh Tuyết Dung lên. hắn vẫn mơ hồ cảm nhận được một chút hơi ấm!

- Chẳng lẽ là?

Trong lòng Trương Hằng không khỏi suy đoán.

Lại mạnh dạn kéo chiếc tất mỏng kia ra khỏi chân nàng, đặt cả bàn tay lên chân nàng, cảm thụ một chút. Ngoại trừ một cổ mềm mại khiến người ta không thể kìm nén thì Trương Hằng quả thực cảm nhận được một tia ấm áp.

Trương Hằng nhíu mày!

Đây rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?! Rõ ràng đã không có nhịp tim và hô hấp. các bộ vị khác cũng không còn hơi ấm. vì sao chỉ có duy nhất trên chiếc chân này là cảm nhận được một chút ấm áp!?

Vì tìm ra chân tưởng sự thật.

Trương Hằng nâng chiếc chân còn lại của Ninh Tuyết Dung lên. Hắn nhanh nhẹn bò giày ra. sau đó cũng tháo chiếc tất mỏng khỏi chân nàng. Hắn cũng đưa tay khẽ vuốt lên chiếc chân trân, cũng rõ ràng cảm nhận được một độ ấm tương tự.

- Thật là quái dị!

Gặp phải chuyện thế này, Trương Hằng cũng có chút không biết phái làm sao. Hắn cúi đầu. cẩn thận quan sát mặt ngọc của Ninh Tuyết Dung, kết quả phát hiện ra khuôn mặt của nàng cũng không tái nhợt vô huyết như những người chết bình thượng mà vẫn mang theo một chút hồng nhuận như ánh sáng bình mình, nếu không nhìn kỳ sẽ rất khó phát hiện ra.

Nhìn thẳng vào dung nhan xinh đẹp cực điểm như thiên sứ này. từ đáy lòng Trương Hằng lại sinh ra một loại trực giác!

Nàng chưa chết!

Lùi xa mấy bước, Trương Hằng sinh ra một loại kính sợ với mỹ nữ trước mặt này. tựa như nàng là Lạc tiên tử, người như có khả năng nhìn thấu lòng người vậy!

Trương Hằng dần dần khôi phục lý trí!

Hành vi của hắn vừa rồi hoàn toàn đã phát huy sự dâm đãng và đáng khinh của nam nhi ở địa cầu lên tới cực điểm. Hơn nữa, còn biểu hiện ra ngoài vô cùng nhuần nhuyễn hoàn thành việc mà hàng ngàn vạn nam nhi địa cầu muốn làm mà không dám làm.

Nhưng thâm tâm hắn hiểu được, trạng thái như vậy cũng không có lợi cho chính hắn khi sinh, sống trong một thế giới hung hiểm vạn phần này. Muốn bước tới đỉnh cao tu chân thì cũng phải có đủ sự nhẫn nhịn. Dù nữ nhân hoàn mỹ hơn nữa thoát y ngay trước mặt mình cũng phải phớt lờ như không!

Bởi vì những gì hấp dẫn thưởng dẫn tới những tai họa không ngờ!

Dùng ánh mắt bình tĩnh chăm chú nhìn Ninh Tuyết Dung đang nằm trên mặt đất. trong mắt Trương Hằng lộ ra vài phần lãnh liệt.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!