- Nhưng đây là học viện Tẩy Nguyệt đấy, nhiều ngày như vậy, ngay cả hoàng tôn quý tộc cũng không dám làm càn. Không ngờ ngươi lại ở cửa học viện la hét, không sợ bị trừ điểm sao? Vệ Thiên Xung bị chọc tức muốn phát điên lên rồi.
Đều nói mình không hiểu chuyện, sao tên Đường Kiếp này lúc không hiểu chuyện, so với mình còn không hiểu chuyện hơn chứ?
Cuối cùng thì gã cũng biết mình là người không hiểu chuyện.
Đường Kiếp cười nói:
- Ta đương nhiên không sợ, bởi vì nơi này còn chưa phải học viện, học viện sẽ không vì chuyện này mà trừ điểm cửa ta, không tin ngài cứ chờ xem.
Hắn dùng cằm chỉ chỉ về hai gã học sinh ở phía xa, quả nhiên hai gã học sinh Tẩy Nguyệt chỉ nhìn hắn một cái, sau đó đều không có phản ứng gì.
Vệ Thiên Xung lúc này mới nhẹ nhàng thở ra:
- Bất kể thế nào, vẫn là cẩn thận thì hơn.
Gã lại quay ngược lại khuyên bảo Đường Kiếp cẩn thận hành sự, quả nhiên là thế sự khó lường, không thiếu gì chuyện kỳ lạ.
Đường Kiếp cười ha ha nói:
- Ta đương nhiên là cẩn thận, chính là bởi vì cẩn thận ta mới học thuộc quy tắc của học viện. Đã biết cái gì không thể làm, đương nhiên cũng sẽ biết cái gì có thể làm rồi.
- Biết cái gì không thể làm, thì sẽ biết được cái gì có thể làm? Ánh mắt Vệ Thiên Xung lên.
- Đúng vậy. Thế nào, tiểu thiếu gia, theo ta đọc quy tắc đệ tử đi? Đọc đệ tử quy, rất nhiều chuyện vốn không thể làm, ngươi cũng có thể đi làm.
- Để ta suy nghĩ đã
Lấy ý nghĩ phá hư quy củ làm động lực, so với việc tân thủ quy củ vĩnh viễn có sức hấp dẫn hơn rất nhiều.
Có Đường Kiếp dẫn đầu hô hào, đám người lập tức náo nhiệt hẳn lên. Những người nguyên bản e ngại uy nghiêm của Tẩy Nguyệt phái, không dám nói năng lung tung, nay thấy Đường Kiếp không có chuyện gì, lập tức cao giọng bàn tán, đương nhiên bàn tán cũng không thể thiếu hành vi vừa rồi của Đường Kiếp.
- Tên kia là công tử nhà ai, tại sao lại dám càn rỡ như vậy?
- Nhìn cách ăn mặc của hắn, rõ ràng là người đi hầu học.
- Người đi hầu học mà cũng dám to gan như vậy?
- Có lẽ là tên nhà quê nào đó không có kiến thức, lại còn luôn mồm luôn miệng nói chắc chắn sẽ là một trong thập đại đệ tử, quả nhiên là kiêu ngạo, ngông cuồng quá mức.
- Cũng muốn nhìn xem hắn có bản lĩnh gì.
- Có cái gì hay mà xem, rõ ràng chính là đang lòe mọi người.
- Ta cũng thấy vậy, kiêu ngạo ngông cuồng như thế, về sau vào học, nhất định phải tìm cơ hội dạy dỗ hắn một phen.
Tiếng bàn tán xôn xao, có người hâm mộ, cũng có kẻ đố kị, thậm chí không hiểu sao còn có người lại mang theo hận ý nhìn Đường Kiếp.
Trong tiếng huyên náo, toàn bộ mọi người rốt cuộc cũng lên thuyền hết. Phía dưới không hề tấy mái chèo lay dộng, thuyền dựa theo gió mà chuyển động, hướng về phía núi Thanh Vân.
Bởi vì đều là người mới đến, nên đám học sinh phần lớn đều tụ tập ở trên boong thuyền ngắm cảnh.
Hồ Ngọc Đới cảnh sắc tươi đẹp, trên mặt hồ hiện lên các làn sóng màu bạc, mơ hồ còn có thể thấy có cá đang bơi bên dưới. Giữa hồ có một đảo nhỏ, xuyên qua rừng cây rậm rạp, có thể nhìn thấy bóng dáng của đình đài lầu các, nhưng lại không biết đó là nơi nào.
Trên núi Thanh Vân xa xa là đỉnh Tú Phong, phía dưới là một dãy cung điện trên cao, giống như một khu kiến trúc trong mây, đó chính là học viện Tẩy Nguyệt.
Kẻ có quan hệ với người trong học viện Tẩy Nguyệt, vừa chỉ vào dãy kiến trúc vừa hô lên:
- Nhìn xem, kia chính là Thiên Nhất các, Mặc Hương viện, còn có Vạn Hợp viện, Thái Bạch quán, đình Ngũ Phương, Chu Thiên đàiĐáng tiếc là nơi này không nhìn được đấu trường Thần Binh.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!