Chương 41: (Vô Đề)

Tiên họa trước mắt – Nhạc Thiên Nguyệt

Edit: chi

Xương trắng hơn tuyết sinh hồng liên (1)

Khi Cơ Nạp bị chính suy nghĩ của mình dọa cho chết khiếp, y cũng đã bước qua khỏi đầm sen dưới vực, đi vào tuyết thành trước mặt.

Tử Vi Thánh Tử nhíu mày, chợt cảm thấy có gì đó không đúng. Y nhìn kỹ lại, giơ tay chạm vào, cẩn thận cảm nhận, lập tức bị một cơn ớn lạnh từ lòng bàn chân xông thẳng lên gáy, tứ chi tê dại.

Tuyết thành nào ở đây? Đây rõ ràng là tòa thành đắp lên từ xương người!

Muốn xây nên một bức tường thành to lớn hùng vĩ đến mức này cần bao nhiêu sinh mạng? Kẻ điên nào lại nghĩ ra ý tưởng dùng xương người chết xây công sự!?

Sau lưng Cơ Nạp phát lạnh, đột nhiên cảm giác được gì đó, ngẩng đầu lên.

"——!"

Ánh mắt khiếp sợ của Thánh Tử một đường hướng dọc lên tòa thành cao lớn chất chồng xương trắng. Tường thành cao ngất, gần như chạm đến bầu trời, phía trên bức tường trắng tuyết là khung trời với những đám mây đỏ sẫm tối tăm, sương mù phủ trùm, cuồn cuộn như biển khơi gầm gừ.

Vài tia nắng nhàn nhạt le lói xuyên qua biển mây, chiếu sáng bên trên Tuyết Cốt Thành, phảng phất soi rọi một thân ảnh bọc trong áo choàng lông cừu đen dày nặng đứng ngược sáng.

Đế Quân trẻ tuổi đứng đó, mũ miện huyền long che khuất dung nhan. Gió cuồng nộ thổi qua, thốc tung hoàng bào. Ngón tay hắn đặt trên tường thành, siết chặt. Khớp xương thon dài nổi lên dưới lớp da như bạch ngọc, sạch sẽ vô ngần, đặt lên cốt thành không phân rõ thứ nào trắng hơn.

Hắn lặng lẽ xuất hiện ở đó, lại tựa như đã lẳng lặng đứng đó ngàn vạn năm rồi.

Đôi mắt như băng sương ngưng tụ, thờ ơ nhìn đến Cơ Nạp đang mờ mịt đứng dưới tường thành.

"Tử Vi…" Đế Quân than nhẹ một tiếng, sâu kín nói, "Cô gia đợi ngươi rất lâu rồi."

"Ngươi là…" Đầu Cơ Nạp ong ong, chỉ trong nửa khắc ngắn ngủi y đã trải qua quá nhiều kinh biến, nhưng không có chuyện gì sánh được với cảnh tượng trước mắt này, "Lận Phụ Thanh…!?"

Quả thật là Lận Phụ Thanh! Tuy rằng bộ dạng trưởng thành hơn nhiều, nhưng đường nét gương mặt cùng ánh mắt không sai vào đâu được, đích xác là bạch y tiểu tiên quân mà y đưa lên đài Sơn Hải Tinh Thần.

Thánh Tử vội vàng lui một bước, tầm nhìn lại hoa lên. Ảo cảnh bên trong thức hải một lần nữa thay đổi, y đã ở bên trong đại điện trang nghiêm, đứng dưới bậc thang dài nhìn lên quân vương ở nơi cao.

"Tử Vi à…"

Đế Quân buông lơi mái tóc dài, dựa người vào ngai huyền ngân long, dáng vẻ lười biếng, chỉ gõ nhẹ lên tay vịnh, hờ hững đánh mắt nhìn một cái.

"Cô gia mới vừa rồi đã nói rõ với ngươi, muốn ngươi lưu tâm hơn, đề phòng hơn… Thánh Tử vậy mà vẫn mang một kẻ xa lạ mới vừa gặp mặt một lần lên đài Sơn Hải Tinh Thần, quả thật là…" Lận Phụ Thanh rũ mi lắc đầu, thở dài một tiếng như cười như không, "… Ngốc quá."

"Ngươi…" Gương mặt Cơ Nạp tái nhợt, ngực nghẹn lại, âm thanh vang vọng trong đại điện trống trải tối tăm, "Ngươi và Vương Chiết kia là cùng một loại!?"

Lận Phụ Thanh cười nói: "Không khác mấy."

Hắn nhìn chằm chằm Cơ Nạp đứng dưới thấp, thầm nghĩ: Nếu tính việc đều là thần hồn từ tiền kiếp trở về, thì đúng là cùng một loại.

"…" Tay Cơ Nạp run rẩy, nói không nên lời.

"Thật đáng tiếc, Tử Vi Thánh Tử…" Lận Phụ Thanh nheo mắt thành một đường dài hẹp, nửa là trào phúng nửa đùa cợt, "Xem ra ngươi gửi gắm sai người rồi."

"Ngươi thờ phụng tinh bàn, ngươi quỳ lạy thiên mệnh… Toàn thứ gì đâu không." Lận Phụ Thanh thong thả đan mười ngón tay vào nhau, ánh mắt càng thêm thâm sâu khó đoán, tiếng nói cũng trầm thấp hơn, "Cô gia đã đạp thứ đó dưới chân, nghiền qua mấy phen, vô số lần nhặt lên ném đi."

"Đây là đâu, ngươi rốt cuộc là kẻ nào." Cơ Nạp tự biết mình đã rơi vào tuyệt cảnh, cố gắng nén lửa giận, nghiến răng nói, "Mục đích của ngươi là gì!?"

Ánh sáng mờ ảo từ mái vòm đại điện phủ lên gò má lạnh lẽo trắng bệch của Đế Quân. Lận Phụ Thanh cười nhẹ: "Mục đích của ta là gì? Sai rồi, kẻ có mục đích không phải là ta."

"Trò chuyện một chút nào, Tử Vi…" Lận Phụ Thanh hơi khom người, giữa môi răng toát ra một hơi thở nguy hiểm: "Từ đầu, ngươi muốn gửi gắm cô gia chuyện gì?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!