Tiên họa trước mắt – Nhạc Thiên Nguyệt
Edit: chi
Tấu khúc ngô đồng đấu đàn sáo (1)
Ngày kế, tình hình Kim Quế Thí đại biến.
Phượng hoàng tuyết danh giá của Mục gia sau khi thảm bại nhục nhã trước Lận Phụ Thanh đã không còn mặt mũi đấu tiếp, ngày hôm sau truyền ra tin tức Mục Tình Tuyết bế quan. Đệ tử Mục gia cũng bị đả kích không nhỏ.
Phương Xích Kỳ bị hủy đan tâm, tính mạng nguy kịch; con thứ Phương Chi Long sợ lại đụng phải họa tinh cũng bỏ thi đấu.
Sau một vòng đấu, người thừa kế của hai đại gia tộc Chu Kỳ và Bạch Gia đều rớt đài, trái lại Huyền Giao Cố gia bình bình ổn ổn không có gì nổi bật lúc này trở thành ngư ông đắc lợi. Một đêm xảy ra bao nhiêu chuyện kinh thiên động địa truyền khắp nửa tiên giới, đến trận đấu ngày hôm sau, Kim Quế Thí lại truyền ra một tin tức chấn động: Đại sư tỷ Hạ Đinh Lan của Phù Dung Các bỏ đấu, được Phương Thính Hải tự mình mời về Phương gia chữa trị cho Phương Xích Kỳ.
Lần này lại nhấc lên ngàn tầng sóng.
Kim Quế Thí có ý nghĩa rất lớn, mọi người sôi nổi suy đoán gia chủ Phương gia đã đưa ra cái gì mới có thể khiến Hạ Đinh Lan bỏ tư cách thi đấu. Huống chi đan tâm Phương Xích Kỳ đã phế, có cứu sống được cũng không thể tu luyện trở lại, thật sự trở thành phế nhân. Trong danh gia vọng tộc, tình huống này theo lẽ thường hẳn là dứt khoát từ bỏ.
Nhiều người không nhịn được lắc đầu cảm thán: "Xem ra gia chủ Phương gia rất quan tâm con trai cưng của mình."
Chỉ có Lận Phụ Thanh cùng Phương Tri Uyên đêm qua lẻn vào Phương gia mới có thể đoán ra lý do.
Trong khách đ**m có nắng sáng mờ nhạt rọi vào, Phương Tri Uyên tay nâng chén rượu, nheo mắt dựa bên cửa sổ: "Phương Thính Hải cho rằng nửa đan tâm của ta vẫn còn bị phong ấn trong đó, có thể chữa được cho Phương Xích Kỳ. Hẳn là tình huống tối qua khẩn cấp, lão mới cắn răng bỏ hết vốn liếng cầu Hạ Đinh Lan… Không ngờ, ha ha."
Lận Phụ Thanh lúc này đã hoàn toàn tuyệt vọng: "Được rồi, biết ngươi hả hê rồi, uống ít một chút… Xem như ta xin ngươi."
Đêm qua hai người trở về, phát hiện trong khách đ**m còn một ngọn đèn lẻ loi, sư đệ sư muội đều lo lắng không ngủ được. Hai người về phòng, Diệp Hoa Quả nghe tiền căn hậu quả xong nhất định không chịu nghỉ ngơi, suốt đêm giúp Phương Tri Uyên luyện nhập đan tâm về cơ thể xong xuôi mới tạm yên tâm.
Đây tuyệt đối không phải là chuyện dễ dàng. Tuy Phương Tri Uyên số khổ từ nhỏ, trăm năm trước y bị tra tấn quen rồi, nhưng đan điền mở ra nhập lại vẫn đau muốn chết. Vậy mà y vẫn cố tình cứng miệng, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng vẫn thừa lực mắng Diệp Hoa Quả không ra tay dứt khoát, mắng đến mức cô nàng nước mắt rơi lã chã mới chịu thôi.
Lận Phụ Thanh ôm y suốt, quần áo đều bị mồ hôi lạnh của Phương Tri Uyên thấm ướt, đau lòng không biết phải làm sao, sáng nay mới cố tình dung túng cho y uống một chút rượu, không chỉ là dỗ dành mà còn để giảm đau.
Nhưng nếu cứ uống mãi, lỡ đâu lại…
Thừa lúc Phương Tri Uyên còn chưa uống đến mức mất trí, Lận đại sư huynh dứt khoát giật lấy chén rượu, tự mình uống hết phần còn lại: "Không cho uống nữa. Nằm xuống ngủ đi."
Phương Tri Uyên cau mày: "Ban ngày ban mặt, làm sao ngủ được?"
Lận Phụ Thanh: "Nghe lời."
—— Nói thì nói vậy, Lận Phụ Thanh rốt cuộc vẫn không thể khuyên Phương Tri Uyên ngoan ngoãn ngủ, vì có khách đến quấy rầy.
Hóa ra từ sáng đến giữa trưa, Diệp Hoa Quả đấu với kỳ tài kiếm đạo Hiên Viên Ý, đại đệ tử của Kiếm Cốc.
Cô nương áo lục trước khi lên sàn sợ đến khóc sướt mướt, tay chân run rẩy. Sau khi lên sàn giao thủ mấy trăm chiêu với Hiên Viên Ý thành danh mười năm, suốt một canh giờ chưa từng rơi vào thế hạ phong. Cuối cùng, trọng tài đành phán hai người hòa nhau, khán giả nghẹn họng, trân trối mà nhìn…
Sau trận chiến, Hiên Viên Ý tìm đến Lận Phụ Thanh, ngồi xuống nghiêm túc nói: "Lận tiểu tiên quân, hẳn là ngài biết Cốc chủ Kiếm Cốc nhà ta, đương kim Kiếm Thần của tiên giới —— họ Diệp."
Lận Phụ Thanh: "Ta biết."
Hiên Viên Ý vẻ mặt thành khẩn: "Ngài cũng biết, Diệp tiên tử nhà ngài cũng họ Diệp."
Lận Phụ Thanh: "Ta quả thật cũng biết."
Thế là Hiên Viên Ý mạnh dạn vỗ ngực: "Nàng và Cốc chủ bọn ta tám trăm năm trước là người một nhà!! Đại trượng phu không câu nệ tiểu tiết, từ nay về sau nàng chính là con gái ruột không chung máu mủ với Cốc chủ của chúng ta!!"
Lận Phụ Thanh: "…"
… Đại trượng phu không câu nệ tiểu tiết là dùng cho tình huống này à?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!