Tiên họa trước mắt – Nhạc Thiên Nguyệt
Edit: chi
Này một chuyến thiếu niên ngông cuồng (1)
Một canh giờ sau, năm vị đệ tử chân truyền Hư Vân Tông mang theo đệ tử ngoại môn Thẩm Tiểu Giang cùng rời khỏi khách đ**m, hướng về phía Kim Quế Cung.
Phương Tri Uyên tỉnh táo lại quả nhiên chẳng nhớ được gì. Lận Phụ Thanh cực kỳ bình tĩnh, lải nhải với y hai câu: "Nói bao nhiêu lần rồi, uống rượu hỏng việc. Ngươi chẳng chịu thay đổi gì cả."
Đám đông xung quanh vô cùng náo nhiệt, ước chừng có ba phần là anh tài trẻ tuổi, cách ăn mặc lẫn khí chất khác biệt —— rõ ràng là đến Kim Quế Thí. Bảy phần còn lại có chút lộn xộn, có sư tôn trưởng bối bằng hữu đi cùng, có tôi tớ phụng bồi chủ nhân, có sứ giả các thế lực lớn đến chào mời nhân tài… Đông nhất vẫn là tu sĩ thuần túy đến làm khán giả cùng tiểu thương tìm cơ hội kiếm lời.
Dòng người vô tận đi qua bức tường cao mười trượng, vào Kim Quế Cung từ cửa chính. Ánh nắng chiếu rọi, từ xa xa chỉ thấy kim đình lầu các chói lọi bắt mắt, mái cong vút tận trời, một hàng dài quế hoa nở rộ, gió nhẹ thổi qua, hương quế nồng đậm xông vào khoang mũi. Hơn trăm tu sĩ áo vàng đứng ở hai bên đường lớn, dẫn khách vào trong.
Thẩm Tiểu Giang nhịn không được mà kinh hô: "Đây là Kim Quế Cung sao? Hoành tráng quá!"
Lận Phụ Thanh nhớ thương trăm vạn lượng linh thạch mà Lỗ Khuê Phu tặng mình, hỏi nhỏ Phương Tri Uyên: "Kim Quế Cung chủ có đích thân đến xem Kim Quế Thí không?"
Phương Tri Uyên hừ giọng: "Bình thường thì không. Đáng tiếc hiện tại không bình thường. Nếu Lỗ Khuê Phu kia cũng là người sống lại trở về, với tính tình của ông ta, chẳng lẽ không lăn ra đây bái kiến Quân Thượng?"
Lận Phụ Thanh tức giận trừng y: "Ngươi nghĩ ai cũng như ngươi, ngôi vị Tiên Thủ thích ném là ném, cái gì cũng không màng sao?"
Phương Tri Uyên không cam lòng yếu thế mà liếc lại một cái.
Đối diện dần đông người lên, Lận Phụ Thanh không nói chuyện tào lao với sư đệ nữa, ngẩng đầu nhìn. Nhờ miếng linh ngọc giản Phương Tri Uyên cho, Ma Quân nhận biết các thế lực lớn không chút khó khăn nào.
Bên phải bọn họ là những nữ đệ tử y tu của Phù Dung Các, váy lụa trơn tung bay, không khí xung quanh dịu dàng đa tình; mà bên tay trái là thư sinh Thức Tùng Thư Viện, khoác áo vải xanh cùng mũ trùm đầu, đến đây rồi mà không ít người vẫn cầm sách trên tay.
—— Tiên giới có câu "Cưới đóa phù dung, gả cho tùng", đó là khen nam nhi Thức Tùng Thư Viện cùng nữ tử Phù Dung Các. Dần dà, hai nhà này hình thành một mối quan hệ cố ý vô tình ghé vào nhau, cũng khá thú vị.
Người dẫn đầu Thức Tùng Thư Viện đúng là thư sinh mặt khổ đã gặp ở hội đấu giá Kim Thiềm Phường, Viên Tử Y.
Lận Phụ Thanh thuận đường chào hỏi: "Viên tiên trưởng."
Viên Tử Y vội vàng gấp sách chắp tay: "Lận tiểu tiên quân, Diệp tiên tử, khách khí rồi."
Diệp Hoa Quả không ngờ mình đột nhiên bị điểm danh, còn lần đầu tiên bị gọi là "tiên tử" gì đó, sợ tới mức run như thỏ con, trốn sau lưng đại sư huynh, cả buổi mới dè dặt vẫy tay với Viên Tử Y.
Nhóm Hư Vân tiếp tục đi về phía trước, thấy lầu các dát vàng đã hiện ra trước mắt. Dưới một gốc cây quế có đệ tử Kiếm Cốc ngồi xếp bằng; đối diện có tán tu đứng rải rác.
Phương Tri Uyên đột nhiên lên tiếng: "Đi tiếp nữa sẽ đụng mặt tam đại thế gia, ta không muốn bẩn mắt, sẽ chờ ở đây."
Huynh đệ tỷ muội Hư Vân đều biết rõ khúc mắc trong lòng Phương nhị sư huynh của bọn họ, lúc này Phương Tri Uyên mở miệng, ai cũng dừng bước.
Tuân Minh Tư ho khan hai tiếng, thờ ơ nói: "Trùng hợp, ta cũng đang định chờ dưới bóng cây này."
Diệp Hoa Quả lắp bắp: "Đúng đúng đúng vậy! Huynh xem, hoa quế ở đây… đẹp, đẹp cỡ nào!"
Tống Hữu Độ: "Đi tiếp nữa, quá ồn ào, không thích."
"…"
Phương nhị sư huynh giật mình, một lúc sau xoay mặt sang một bên, mím môi không nói gì.
Kỳ thực trong lòng y cũng đã phai nhạt từ lâu rồi, nói vậy chẳng qua là muốn tránh Phương gia gặp mặt lại gây sự, ảnh hưởng đến tâm tình mọi người, không ngờ đám nhãi này hiểu lầm, ngược lại còn quan tâm đến y…
… Khụ, có chút xấu hổ.
Bọn họ liền đến dưới tán cây quế, chờ đến khi Kim Quế Thí bắt đầu. Ven đường có tiểu thương bán trái cây và đồ ăn vặt. Dưới tàng cây có một nhóm tu sĩ cấp thấp đến xem vui, vừa ăn dưa vừa nghị luận, khí thế ngất trời.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!