- Thật tốt quá, chỉ cần ta có thể trở lại hiện thực là có thể nhanh chóng tấn chức luyện thể nhị trọng.
Từ Huyền vô cùng hưng phấn không gì sánh được.
Tiện đà, hắn chuẩn bị nếm thử Long Xà Cửu Biến đệ tam biến, lại gặp phải ngăn trở cực lớn.
- Đệ tam biến vượt qua cảnh giới hiện thực của ngươi hai tầng, độ khó sẽ hơn gấp bội.
Tàn hồn kiếp trước cười nói.
- Hơn nữa, thân thể ngươi trong hiện thực cũng sắp thức tỉnh rồi…
Lời vừa dứt, Từ Huyền liền cảm giác thân hình chính mình chợt phiêu hốt đi.
Bá!
Sau một khoảnh khắc, hắn bay nhanh qua tầng không gian không rõ giới hạn, từ Ký Ức Tinh Hải phản hồi lại trong đầu chính mình.
Ký Ức Tinh Hải của Từ Huyền chỉ là một dòng nước nhỏ, so sánh với Ký Ức Tinh Hải của kiếp trước, quả thật là chênh lệch giữa bụi bặm và vũ trụ.
Ngay sau đó, Từ Huyền cảm thấy tối sầm trước mặt, ý thức trở về thân thể.
- Đã trở về rồi sao?
Từ Huyền hít sâu một hơi, chậm rãi mở mắt.
Từ Ký Ức Tinh Hải của kiếp trước lại lần nữa trở về hiện thực, chính mình còn là thiếu niên để người khác khi dễ nữa sao?
Hắn không khỏi chờ mong trong lòng…
Trong lòng hắn không khỏi chờ mong…
Từ Huyền hít sâu vào một hơi, chậm rãi mở mắt ra/
Trong quá trình này, cảm quan trở về thân thể và hiện thực, một chút ký ức kiếp trước phiêu xa không rõ ràng liên quan cũng như mộng bừng tỉnh.
Thế nhưng từ lúc Từ Huyền tập trung tinh thần, trong đầu hiện lên một ngôi sao sáng sủa, bộ phận ký ức trước mười sáu tuổi lại hiện lên rõ ràng.
Sau khi thanh tỉnh, Từ Huyền nằm trên giường nhà mình.
Nói là giường, kỳ thật là một tấm ván gỗ đặt trên một tầng cây cỏ, phủ lên trên là một tấm chăn đơn cũ nát.
Trong phòng, ngoại trừ một bộ y phục làm từ vỏ cây ra thì không còn những đồ dùng khác. Ở góc tường có vài tầng mạng nhện tinh minh, một vài tia nắng chiếu xuyên qua khe hở của ngói nhà chiếu xuống mặt đất.
Đây chính là gian phòng của hắn, ngôi nhà rách nát của hắn.
- Tê!
Thân thể hắn hơi khẽ động, lập tức truyền đến một trận đau nhức, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.
Xem ra, ngày ấy tại quáng địa của Đại Từ gia, Hồn Mặc thạch bạo tạc, cho dù chỉ là một tia dư ba cũng khiến Từ Huyền thụ thương không nhẹ.
- Bộ thân thể này thực sự quá yếu đuối, xem ra ta phải cố gắng rèn luyện hơn nữa.
Từ Huyền cười khổ, lẩm bẩm nói.
Chính vào lúc này, một trận tiếng bước chân nhỏ truyền đến.
- Ca ca, ngươi tỉnh rồi!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!