Phần 5: Áo da thêu hoa
Sau khi đến Dương Minh Trăn đến Nguy Thủy, Chiêm Tư An không chịu cất lời vàng, cấp dưới của anh ta đương nhiên không giúp đỡ Dương Minh Trăn. Dương Minh Trăn sốt ruột muốn điều tra Tiểu Nam nên đã cầm ảnh chụp của cậu ta đi hỏi từng người trên đường.
Người qua đường đều trả lời không biết người này, mãi đến khi hắn tìm tới gần nhà họ Lục mới có người nhận ra Tiểu Nam trong ảnh.
Thầy thuốc đeo kính vừa thấy ảnh Tiểu Nam lên hô lên:
"Đây chẳng phải là cậu hai đã mất tích của nhà họ Lục sao?"
Ông nhận ra cậu ấy?
Dương Minh Trăn nhanh chóng hỏi thăm,
"Cháu hỏi dân khắp thành này rồi, họ đều nói không biết."
Thầy thuốc vuốt chòm râu, kiêu ngạo nói:
"Đương nhiên bọn họ không biết, Lục Tín Dung đã bao giờ ra khỏi cửa đâu, cứ ở trong phủ lớn nhà họ Lục suốt thôi. Mấy năm trước tôi từng đến khám bệnh cho cậu ta, có vậy mới biết nhà họ Lục có cậu hai."
Dương Minh Trăn hỏi: Bệnh gì vậy?
"Còn bệnh gì được nữa, đương nhiên là bệnh đầu óc rồi." Thầy thuốc đưa tay chỉ vào đầu, hạ giọng,
"Cậu là cảnh sát hả? Nhưng tôi chưa gặp cậu ở đất Nguy Thủy này bao giờ."
Dương Minh Trăn cúi xuống nhìn, chẳng biết điều gì đã bán đứng thân phận mình.
Hắn đành trả lời:
"Vâng, cháu ở thành bên."
Thầy Thuốc lại nói tiếp:
"Đứa trẻ ngốc đó phạm tội gì nên cậu mới đi tìm à?"
Thấy thầy thuốc hỏi một cách thận trọng như thế, Dương Minh Trăn ngẫm nghĩ rồi nói:
"Tội thì không phạm, nhưng ông có thể kể cho cháu một chút về người này không?"
"Người của nhà họ Lục ấy à, không tiện nói đâu."
Thầy thuốc lắc đầu,
"Cả nhà bọn họ ai cũng khôn khéo cực kỳ, thế mà cậu hai lại sống trong đến mười lăm tuổi mà chẳng có ai biết. Còn không phải vì cậu ta là một tên ngốc à. Sợ bị bêu xấu, nhà họ Lục giấu tiệt cậu ta đi, kể cả có bị bệnh cũng nhất quyết giấu."
"Mẹ của Lục Tín Dung là bà cả nhà họ Lục. Bà cả nhưng đẻ ra thằng ngốc thì địa vị cũng tụt dốc không phanh. Hơn nữa, bà cả vốn không phải người phụ nữ Lục Diệu muốn kết hôn, thế nên địa vị của bà ấy còn chẳng bằng người hầu trong nhà họ Lục."
Thầy thuốc là một người nói nhiều, van miệng vừa mở, ông ta liền nói không dừng được, kể hết những khổ sở, đắng cay của người phụ nữ kia ra, vừa kể vừa mắng người nhà họ Lục bất nhân.
Nói xong câu cuối cùng, thầy thuốc lại cảm thán:
"Kỳ thực hồi trẻ, nhà bà Lục cũng bề thế lắm. Cậu biết nhà họ Mã ở Trà Thành không?"
Dương Minh Trăn trả lời:
"Biết chứ, chuyên buôn bán tơ lụa. Chỉ là sau này Mã Trung Lương chìm đắm trong thuốc phiện, cờ bạc, nhà họ Mã càng ngày càng lụn bại. Đến cuối cùng, một gia tộc lớn là thế rồi cũng tàn, vợ con ly tán, cửa nát nhà tan."
Thầy thuốc nói: "Đúng, chính là nhà họ Mã đó đó.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!