Chương 38: Bức tranh chết chóc (6)

Phần 4: Bức tranh chết chóc

Vừa tới tiệm cá Số 7, van mồm Dương Minh Trăn như được mở ra, một hơi nói hết tất cả manh mối điều tra được trong mấy ngày gần đây cho Hà Phục. Hình Đình đứng cạnh nghe mà tròn mắt, tất cả những gì Dương Minh Trăn nói đều khớp với suy đoán trước đó của Hà Phục.

Hà Phục ôm mèo đen yên lặng ngồi trên sô pha. Chờ đến khi Dương Minh Trăn nói xong, nét mặt y cũng không hề thay đổi, hệt như tất cả những chuyện Dương Minh Trăn vừa nói đều không khiến y bất ngờ.

Một lúc lâu sau y mới hỏi:

"Cậu mới nói Thu Minh Lộ ở bên Chương Vi vì cô ta có thể giúp Chương Vi cược đâu thắng đó?"

"Đúng, trên chiếu bạc, Chương Vi nghe Thu Minh Lộ răm rắp, hai người kiếm được không ít tiền." Dương Minh Trăn vò đầu,

"Đâu ra người đoán được chuẩn như thế cơ chứ?"

Hà Phục nhếch môi cười,

"Có lẽ không phải đoán, là cô ta tận mắt nhìn thấy."

"Ý anh là mắt Thu Minh Lộ có thể nhìn thấu mọi thứ trên sòng bạc?" Hình Đình bạo gan đưa ra phỏng đoán,

"Chẳng lẽ Thu Minh Lộ cũng là dị nhân?"

Dương Minh Trăn đang cầm chén trà lên uống, nghe Hình Đình nói vậy, hắn lập tức trả lời:

"Về Thu Minh Lộ, tôi đã bảo Thôi Lương đến bệnh viện cô ta từng khám để điều tra, nghe nói là bệnh về mắt."

Thú vị đấy.

Hà Phục nói,

"Một đôi mắt có thể nhìn thấu canh bạc."

"Bên cạnh chuyện này, còn một chuyện cũng thú vị không kém." Dương Minh Trăn đặt chén trà xuống,

"Hai năm trước, vụ án mất tích chấn động cả Trà Thành, trong số mười hai người mất tích, chỉ có bốn người an toàn trở về. Tên của cả bốn người này đều xuất hiện trong danh sách khách tới dự triển lãm Địa Ngục."

Hà Phục chợt thay đổi nét mặt, nụ cười thường trực biến mất, y nhìn thẳng vào mắt Dương Minh Trăn, hỏi: Là những ai?

"Hướng Xuân Nguyên, Hạ Tiểu Vân, Thu Bạch Mai, Phùng Đông. Tên của bốn người này vừa khéo có đủ xuân hạ thu đông như Mỹ Nhân Địa Ngục." Dương Minh Trăn nghiêm mặt,

"Tôi nghi ngờ sự xuất hiện của Mỹ Nhân Địa Ngục chính là nhằm giết bốn người thoát chết thành công trong vụ án mất tích năm đó. Có lẽ tên hung thủ kia vẫn luôn ẩn nấp bên cạnh chúng ta. Nhưng tôi không hiểu tại sao đến tận hai năm sau gã mới giết bốn người này…"

Nghe vậy, Hình Đình thấy rất hoang mang,

"Án mất tích ở Trà Thành hai năm trước không phải là do bọn buôn người lừa bán con gái nhà lành à? Sao giờ lại dây mơ rễ má gì với Mỹ Nhân Địa Ngục?"

Dương Minh Trăn liếc nhìn Hình Đình, hiện tại hắn không biết có nên nói sự thật hay không. Vụ án mất tích hai năm trước đã khiến cả Trà Thành dậy sóng, chỉ trong một tháng mất tích liên tục mười hai người, cảnh sát lại bó tay trước kẻ thủ ác.

Mãi sau này bọn họ mới quyết tâm để nữ cảnh sát trong cục làm mồi nhử dụ tội phạm xuất hiện mới đánh được đến hang ổ, cứu những nạn nhân bị bắt cóc. Lần đó, đội cảnh sát ra quân mười ba người, cuối cùng bị tiêu diệt sạch, chỉ còn một mình hắn sống sót.

Cục cảnh sát Trà Thành luôn coi đây là một nỗi nhục, vậy nên cũng tuyên bố với mọi người rằng bọn bắt cóc là một nhóm buôn người.

Bọn buôn người thông thường đâu thể có sức mạnh đáng gờm đến vậy. Họ không dám tiết lộ rằng thực ra kẻ bắt cóc không phải người thường mà là quái vật, một con quái vật lì lợm, đến tận hôm nay vẫn chưa ai tìm ra được nó.

"Chuyện không đơn giản vậy đâu."

Dương Minh Trăn nói,

"Bất kể là án mất tích năm đó hay Mỹ Nhân Địa Ngục hiện tại, sức mạnh của kẻ thủ ác đều đã nằm ngoài sức tưởng tượng của tôi. Rất có thể bọn họ không phải con người. Với năng lực của cục cảnh sát, bọn tôi không thể bắt được lũ dị loại này…"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!