Phần 2: Căn phòng bóng quỷ
Sáng sớm hôm sau, Dương Minh Trăn thực sự lái xe cảnh sát tới tiệm cá Số 7 đón Hà Phục. Hà Phục vẫn mặc bộ trường bào màu trắng chẳng lấy gì làm thời thượng như mọi khi, lười biếng tựa vào ghế sô pha đọc sách.
Đầu bếp Hình Đình chẳng biết đã đi đâu.
"Anh đi cùng tôi nhanh lên, nhà họ Trương lại xảy ra chuyện rồi."
Dương Minh Trăn sải bước tiến tới, tóm chặt lấy tay Hà Phục. Hắn phát hiện nhiệt độ cơ thể người này thấp lạ thường, cầm vào chẳng khác gì đang cầm một cái gậy băng.
Hai người ngồi trên xe, không nói gì suốt quãng đường đi tới cổng chính phủ Trương. Cánh cổng phủ Trương đang mở toang, bên trong có rất nhiều người hầu tay xách túi muốn bỏ trốn nhưng lại bị người ta cản lại.
Bọn họ đang tranh luận với bác Phúc, quản gia nhà họ Trương.
"Xảy ra chuyện gì vậy?" Dương Minh Trăn bước tới hỏi một cậu thanh niên.
Thanh niên trả lời: "Hôm qua, sau khi thấy bóng hai cô hầu trên tường, tin đồn về chuyện ma quái trong phủ Trương đã lan khắp Trà Thành. Ai cũng bảo Trương Quan Hà đã làm chuyện khuất tất, ông trời đang trừng phạt phủ Trương.
Nếu không nhanh chóng rời khỏi đây, có khi tất cả những người ở nơi này đều biến thành bóng trên tường.Đồn vớ đồn vẩn.
"Không biết Trương Quan Hà đã bước ra từ lúc nào, ông ta hung hăng nện cây gậy chống xuống đất,"Đám chúng bay sống là người phủ Trương, chết là ma phủ Trương.
Trước khi chuyện được điều tra rõ ràng, con gái Trương Tố Như của ông được tìm thấy, không đứa nào được trốn!
"Lời vừa nói ra, những người đang có mặt tại đây lập tức bàn tán, cả khoảng sân rộng ồn ào tiếng người. Trương Quan Hà ra lệnh:"Bác Phúc, sai người đóng cửa lại. Nếu có đứa nào dám đồn nhảm, lập tức bắt lại đánh cho nên thân.Vâng!
"Bác Phúc vẫy tay, vài tên đô đi theo sau lập tức ra đóng cổng. Những người hầu khi nãy nhăm nhe bỏ trốn đều bị bọn họ chặn lại, không ai dám tiến lên. Trương Quan Hà vượt qua đám người, đi về phía Dương Minh Trăn:"Cảnh sát Dương, mời cậu theo tôi."
Dương Minh Trăn ra dấu bảo Hà Phục đi theo mình. Hai người cùng theo Trương Quan Hà tới phòng riêng của Trương Tố Như.
Khoảnh khắc cửa phòng mở ra, Dương Minh Trăn sợ ngây người. Trên bức tường trắng tinh, ngoại trừ cái bóng đen của Trương Tố Như và hai cô hầu, có thêm một bóng đen mới rất lớn đã xuất hiện. Tuy vậy, cái bóng lần này không phải bóng người mà là bóng của một thứ vô cùng kỳ lạ.
Trương Quan Hà giải thích:
"Hôm qua, sau khi cậu đi không lâu, tôi ngồi đây nhìn Tố Như. Nào ngờ ngay khoảnh khắc tôi đứng dậy rời đi, một cái bóng đen kỳ lạ bỗng nhiên xuất hiện trên tường."
Hà Phục bước tới trước cái bóng, nghiêm túc quan sát. Y phát hiện cái bóng kỳ lạ này thực ra có đầu, nhìn từ hình dạng thì có vẻ là đầu động vật, tư thế của nó là ngồi trên một tảng đá rất lớn.
Trương Quan Hà thấy không vui khi có người lạ bỗng nhiên xuất hiện: Cậu là ai?
Dương Minh Trăn gượng gạo hắng giọng một tiếng. Hắn đã soạn sẵn lời trong bụng, bịa một thân phận cho Hà Phục:
"Đây là chi viện cục chúng tôi mời từ bên ngoài tới. Anh ấy có nghiên cứu rất sâu về những vụ án kỳ lạ như thế này, đồng thời cũng làm được một số việc người bình thường không làm được."
Trương Quan Hà lập tức thay đổi sắc mặt, ông ta cười giả lả cáo lỗi:
"Là tôi có mắt không nhìn thấy Thái Sơn, mong cậu đây rộng lượng, giúp lão già lẩm cẩm tôi tìm được con gái rượu."
Hà Phục nở một nụ cười thân thiện, giọng điệu vẫn nhu hòa giống mọi khi:
"Ông Trương, tôi cần hỏi ông một chuyện."
Cứ hỏi, đừng ngại.
Trương Quan Hà nói.
Hà Phục bước tới cạnh bức tường, chạm tay cái bóng màu đen:
"Không biết ông Trương đã từng trông thấy pho tượng này chưa?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!