PHIÊN NGOẠI CỦA TỊCH NGHIỆP.
1.
Lúc có người tìm đến tôi, nói tôi có thể tiếp tục đi học, tôi vừa cho thuốc diệt cỏ vào trong tô.
Năm đó tôi chín tuổi.
Từ nhỏ đã không bố không mẹ, bố mẹ nuôi cũng không trở về sau một lần lên núi.
Người phụ nữ kia mặc bộ đồ âu trắng tinh, mang đôi giày thể thao hoàn toàn trật rơ đi vào cánh cửa thủng nát không thể tả của nhà tôi.
Bà ấy cầm lấy cái tô của tôi, hắt đồ trong tô ra khoảng đất trống bên ngoài căn nhà, "Tôi đến giúp em tiếp tục đi học, sau này tôi là người trả hết tất cả chi phí của em."
Lời này chẳng khác nào một tên bịp bợm nói ra, bởi vì không ai có thể tin trên trời sẽ rơi xuống miếng bánh lớn như vậy.
Thế nhưng bà ấy không phải.
Từ sau ngày hôm đó, bà ấy hiếm khi đến tìm tôi.
Nhưng tôi thật sự bắt đầu đi học.
Toàn bộ chi phí sinh hoạt thường ngày và chi phí đi học của tôi đều do bà ấy chi trả.
Một năm sau, bà ấy nói với tôi bà ấy đã sinh một cô công chúa, lấy tên Dư Mộc, bà ấy hy vọng cô bé có thể như xanh um và tốt tươi như cây đại thụ cao chọc trời khắp núi kia.
Tôi cũng hy vọng vậy.
Loáng một cái tôi đã trưởng thành, thi đậu đại học, tôi tới thành phố của bà ấy.
Tôi mới biết hóa ra bà ấy là chủ tịch của một công ty, có tính tình quả quyết độc đoán, cũng gây thù chuốc oán không ít.
Chuyên ngành tôi chọn là hệ diễn xuất, bà ấy không đồng ý.
Bà ấy cảm thấy tôi sẽ có con đường càng tốt hơn, tỷ như đến công ty của bà ấy.
Nhưng bà ấy không hề biết, công ty tìm kiếm người nổi tiếng tìm đến tôi, nói với tôi có thể chi trả học phí mai sau của mình, cũng có thể kiếm tiền trong lúc học đại học.
Có lẽ bà ấy không thiếu chút tiền này, nhưng tôi lại thiếu đi chút tôn nghiêm ấy.
Lúc tin đồn truyền ra, tôi đang học năm bốn, đã bắt đầu nhận một vài quảng cái và vai diễn nhỏ.
Trong đó có rất nhiều mối quan hệ đều là bà ấy tìm cho tôi.
Tôi lập tức muốn làm sáng tỏ mối quan hệ của bọn tôi.
Nhưng bà ấy đã ngăn cản.
"Bọn họ chỉ muốn hắt chút nước bẩn lên người tôi, cũng tốt, tiện cho tôi làm một vài chuyện khác." Bà ấy đã nói với tôi như vầy, "Tôi không hy vọng quá khứ của cậu bị đào ra, cậu đã đổi tên thì phải cố gắng sống thật tốt."
Đúng vậy.
Tôi đã đổi một cái tên.
Để tạm biệt quá khứ của tôi.
Bà ấy bảo bây giờ tin đồn này với tôi mà nói, không tín là quá xấu, có thể mượn danh tiếng của bà ấy nâng cao độ nhận diện.
Chờ sau này nổi tiếng giải thích cũng không muộn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!