Chương 297: Hoa Hồng Dại

"Xác thật có một thứ có thể liên lạc, nó chủ yếu thông qua sóng âm gây ra cộng hưởng, tổ tiên chúng tôi nghiên cứu vài chục năm mới chế tạo ra. Tuy nhiên không phải lúc nào cũng dùng được, yêu cầu tìm được cùng tần số mới có thể thành lập được liên hệ, khoảng cách càng gần càng dễ dàng liên lạc. Thứ này Thánh hội có, tôi có thể đưa các anh ba cái, chờ tiến vào Hồng Hạt tinh số 1, còn hy vọng các anh chiếu cố nhiều hơn."

Justin đưa ra điều kiện giống vui đùa, không phải cưỡng bách, nhưng lại có thể làm cho bọn họ có lý do tiếp nhận máy liên lạc.

Sau đó Lộ Lê mới biết được thứ này rất đắt, một cái phải một trăm vạn viên đá năng lượng cấp ba, đắt đến nỗi người thường không mua nổi.

Nhưng đây cũng là việc không có biện pháp nào khác, nghe nói là vì nguyên liệu chế tác máy liên lạc rất hi hữu, ba đại thế lực cũng không có được nhiều lắm, cơ bản không bán ra bên ngoài.

Justin không chút do dự đưa bọn họ ba cái, trong lòng đã chắc chắn bọn họ sẽ đi, bằng tài lực hiện nay của bọn họ, lấy được một chỗ không phải việc khó.

Hội giao dịch đều dùng đá năng lượng, bọn họ lại liên tiếp tham gia hai hội giao dịch cỡ trung, tiêu không ít đá năng lượng ra ngoài.

Đảo mắt, cách hội giao dịch tháp cao chỉ còn lại có hai ngày.

Mấy ngày nay Tần Sương không đi cùng bọn họ, dưới sự dẫn dắt của rắn độc Justin, bọn họ đi chơi rất nhiều nơi, cả ngày không thấy bóng người đâu.

Lộ Lê cũng bận, sau khi y mua sắm được nguyên liệu chế tạo động cơ hạch tách thì nhốt mình trong phòng nghiên cứu, Tần Vũ lại thành người nhàn nhất.

Đến giờ cơm chiều, Tần Vũ liền kéo y ra ngoài, làm y muốn trầm mê năm phút nữa cũng không được.

Trêи bàn đã đặt đồ ăn thơm ngào ngạt, không phải Tần Vũ làm, trước nay hắn chưa từng xuống bếp, là Daley do Justin phái tới chiếu cố bọn họ, khi họ vừa đến đã phân phó xong.

"Tần Sương còn chưa trở về sao?" Lộ Lê cắn thịt trong miệng, thịt này cũng không biết là dã thú gì, vào miệng là tan ngay, thật đặc biệt.

Tần Vũ đã ăn xong đĩa thịt, lãnh đạm lên tiếng.

Lộ Lê chờ Daley rời khỏi đây, mới nhỏ giọng nói: "Justin kia ấy, có phải anh ta coi trọng Tần Sương hay không?"

Tần Vũ nhướng mày.

"Ánh mắt anh ta nhìn Tần Sương rất kỳ quái, giống như đúc lúc anh nhìn em vào lúc nào đó ấy." Lộ Lê giải thích, còn lúc nào là lúc nào, y không nói.

Tần Vũ không đáp.

Lộ Lê cười nhạo, "Nhưng mà em thấy hình như Tần Sương không nhìn ra, vẫn luôn coi người ta là bạn tốt, anh nói xem nhỡ chúng ta phải đi, anh ta có thể mạnh mẽ giữ Tần Sương lại hay không? Justin này có thể bảo vệ thế lực lớn như Thánh hội ở hành tinh Chiago, thủ đoạn nhất định không đơn giản."

"Nếu Tần Sương không muốn, hắn cũng không giữ được." Tần Vũ mở miệng.

"Vậy nếu anh ta muốn rời đi cùng Tần Sương thì sao?" Ngoài miệng Lộ Lê nói như vậy, thật ra trong lòng không cho rằng Justin sẽ mặc kệ Thánh hội.

"Đó là việc của Tần Sương." Tần Vũ lãnh khốc vô tình, lập tức lộ nguyên hình "người khác liên quan gì đến anh đâu".

"Được rồi, em cảm thấy vẫn nên để Tần Sương hiểu rõ, ít nhất cho nó biết người nó vẫn luôn coi là bạn tốt thật ra ôm ý tưởng nào đó với nó." Lộ Lê nói.

"Tùy em."

Cơm nước xong, Lộ Lê lại về phòng tiếp tục thí nghiệm, bằng không trước khi diễn ra hội giao dịch tháp cao, y nhàn không chịu nổi. Tần Vũ không đi, canh giữ ở bên ngoài.

Daley xác định bọn họ ăn xong rồi mới phái người tiến vào dọn dẹp, nhìn thấy người đàn ông giống như cọc gỗ, nhưng tuyệt đối người khác không thể bỏ qua, nói chung cảm thấy đường tình của ông chủ chắc sẽ rất nhấp nhô, chỉ mới cửa ải đầu tiên đã thấy khổ sở.

Đến tối ngày hôm sau Tần Sương mới trở về, Lộ Lê thấy bọn họ còn vừa nói vừa cười, không giống như đã ngả bài, nghĩ nghĩ quyết định chờ sau khi hội giao dịch tháp cao kết thúc, tìm thời gian nói chuyện với cậu ta, xem cậu ta có suy nghĩ gì.

Ba ngày sau, hội giao dịch tháp cao mà mọi người chờ mong đã lâu rốt cuộc cũng tới.

Cùng ngày, dường như đột nhiên xuất hiện rất nhiều người trêи hành tinh Chiago, trêи tay cầm vé vào cửa tiến vào tháp cao.

Hội giao dịch cử hành ở tầng thứ hai, thủ vệ nghiêm ngặt, mỗi người đi vào đều phải kiểm tra.

Nhóm Lộ Lê đi theo Justin bằng đường riêng, cũng nhờ phúc của Justin, bọn họ không cần xuống phía dưới, đứng chung với đám người xếp hàng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!