Thời gian trôi qua từng chút từng chút một, chiều, nắng gắt tỏa khắp bốn phía, rọi xuống mặt biển, sóng vỗ lấp lánh như dải vàng.
Cả người Mi Vũ chìm trong làn sáng mờ. Suốt ngày nay nàng đều ngẩn ngơ nhìn chăm chú vào dải bờ xanh ngắt Vũ Nhân quốc kia, tà váy đỏ phập phồng trong gió biển, tựa như một con bướm mong manh trong bóng chiều bồi hồi không biết về chốn nào.
Ta biết nàng đang lo lắng cho Nguyên Chiêu. Ta cũng lo lắng không kém nàng chút nào.
Lúc ở cùng Dung Sâm ta không cảm nhận được có chàng bên cạnh đối với ta ý nghĩa cỡ nào, giờ này không có chàng ở đây mới đột nhiên phát giác ra, chàng đã bất tri bất giác trở thành chỗ dựa tinh thần của ta. Không có chàng bên cạnh, tâm thần ta không yên, tư tưởng không tập trung nổi, tựa như sáu hồn bảy phách đã theo chàng đến Vũ Nhân quốc, ở lại chỗ này chẳng qua chỉ là một cái xác.
Ta chưa bao giờ nóng ruột nóng gan như lúc này. Ta rất hối hận vì đã không đi cùng với chàng, cho dùng phải cải trang dịch dung thì đã sao, còn hơn đợi chờ khổ sở dày vò như thế này, một ngày mà như một năm.
Hoàng hôn như một chiếc lưới khổng lồ từ từ chụp xuống, từ từ bao phủ khắp bốn bề.
Tất cả mọi người trên thuyền đều khá im lặng, không khí bất an lo lắng vô hình ngập tràn khắp bóng chiều.
Mi Vũ nắm chặt hai tay, lo lắng không yên. Ta dối lòng an ủi nàng, dự cảm xấu theo bóng hoàng hôn buông xuống càng lúc càng tăng.
Thu mua tiếp tế, yết kiến hoàng đế sẽ không cần thời gian lâu như vậy. Hoặc là Nguyên Chiêu đã xảy ra chuyện, hoặc là Dung Sâm đã xảy ra chuyện, nhưng cả hai người ta đều không muốn ai xảy ra bất cứ chuyện gì.
Dung Sâm từng nói người Vũ Nhân rất lương thiện, cho nên lúc đầu ta cũng không lo lắng, nhưng giờ này khắc này, theo thời gian dần trôi, những suy đoán xấu cứ quanh quẩn trong đầu ta, không thể xua đi nổi.
Ta cuối cùng cũng cảm nhận được mùi vị trông mong mòn mỏi là như thế nào. Vào lúc nắng chiều sắp tắt hẳn, cuối cùng cũng có bóng dáng một chiếc thuyền xuất hiện trên mặt biển, nhưng đó không phải là thuyền Nguyên Chiêu ngồi.
Con thuyền kia theo gió vượt sóng mà đến, trên cánh buồm giương cao có thêu một con rồng nhe nanh múa vuốt, như đang cưỡi mây đạp gió mà bay.
Hoàng hôn tựa như đột nhiên bị đẩy ra một mảng, mặt biển như lại sáng lên.
Qua một lát, Hướng Quân dẫn đầu mấy trăm lính Ngự Lâm võ trang đầy đủ đứng ở đầu thuyền. Thuyền rồng lập tức rơi vào trạng thái đề phòng nghiêm ngặt.
Boong thuyền hoàn toàn tĩnh lặng.
Thuyền kia càng đến gần, không khí trên thuyền càng căng thẳng.
Trên mũi thuyền kia có một Vũ nhân đứng đầu, đón gió biển, đôi cánh trên lưng hắn phập phồng giang rộng, tựa như có thể đạp gió bay lên bất cứ lúc nào.
Những thủy thủ lái thuyền cũng đều là Vũ nhân. Lo lắng trong lòng ta càng tăng cao, Mi Vũ túm chặt tay áo ta, ngón tay lạnh lẽo.
Thuyền kia dừng trước mặt thuyền rồng.
Hướng Quân lập tức quát lên: "Nếu có dị động, nghe ta hiệu lệnh."
Vũ nhân đầu thuyền đằng không bay lên, đôi cánh như chim đại bàng rơi xuống boong thuyền.
Hướng Quân ra lệnh một tiếng, vô số trường mâu lợi kiếm chĩa về phía người đó, vây hắn ở giữa.
Người đó cũng không sợ hãi, đôi con mắt màu nâu bình tĩnh nhìn Hướng Quân: "Ta muốn gặp Quốc vương của các người."
Sưởng đế đã từ trên gác lái đi xuống.
Hắn bước từng bước trên boong thuyền, Ngự Lâm quân sau lưng như lâm đại định, bao tròn phòng thủ bên hắn.
"Thần Uy tướng quân và Viễn tuần sử Dung Sâm của trẫm đâu?"
Vũ nhân đó khom lưng thi lễ, cất cao giọng nói: "Hai vị ấy đang ở trong hoàng cung làm khách, lông tóc không tổn. Tại hạ là Vũ nhân hầu Viêm Thiên Minh, phụng lệnh Quốc vương tới thỉnh một người."
"Làm khách?" Sưởng đế hừ lạnh: "Trẫm nghe nói quốc dân Vũ Nhân lương thiện ôn hòa, vậy nên mới ra lệnh cho hai người họ đi mua chút tiếp tế, Quốc vương quý quốc vô cớ tạm giữ họ lại là đạo lý gì?"
"Quốc vương chúng ta không hề có ác ý, chỉ cần bệ hạ để ta đưa đi một người, Quốc vương ta sẽ để hai vị đại nhân kia trở lại, thêm dâng tặng ngàn gánh lương thực."
Ánh mắt Sưởng đế quét một vòng qua những người trên thuyền, hỏi: "Ai?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!