Chương 50: (Vô Đề)

Không chờ Oán linh hồi thần, Đông Phương Thanh Thương đã cầm kiếm chém tới.

Oán linh hốt hoảng tránh đi, nhưng vẫn bị Đông Phương Thanh Thương thoáng dừng lại, nheo mắt nhìn làn khí đen đó. Lúc này Oán linh đã sực tỉnh, lại tiếp tục đấu chí, cong khóe môi: "Đông Phương Thanh Thương, ngươi không giết được ta đâu", rồi nói tiếp: "Ta là một phần của ngươi, là khí tức của ngươi ngưng tụ thành trong thời gian vô tận, ta vô hình vô thể, cho dù trường kiếm lửa của ngươi có thể chém tất cả mọi thứ trong Tam giơới, ngươi cũng không chém nổi ta đâu."

Oán linh nhếch môi cười, lộ ra hàm răng sắc nhọn, vứt nửa trái tim đã không còn tác dụng trong tay đi, để nó cùng trái tim Đông Phương Thanh Thương vứt đi ban nãy biến mất trong hư vô.

Oán linh nói: "Ta cũng như ngươi, không thuộc về Tam giới, Ta chính là ngươi."

Đồng tử màu máu của Đông Phương Thanh Thương nhìn Oán linh, không bị chú thuật trói buộc khiến hắn có thể sử dụng pháp thuật không chút kiêng dè.

"Ngươi là bổn tọa?" Đông Phương Thanh Thương cười lạnh: "Đúng là hỗn xược."

Ma Tôn đại nhân đang nổi giận, lửa giận của hắn khiến Hoa Lan dù nhỏ hiện giờ chỉ như người phàm cũng cảm nhận được khí tức này trong hư vô đang xao động, tai nàng ong ong từng hồi, thậm chí có cảm giác tức ngực, sau khi chui vào cơ thể đất sét này nàng chưa bao giờ có cảm giác như vậy.

Nàng nhìn về phương xa, có lẽ là ảo giác của nàng, dường như nàng nhìn thấy tinh tú trên trời cũng chực như sắp sửa rơi xuống.

Cốt lan trên cổ tay thầm mọc ra, bao bọc cơ thể Hoa Lan nhỏ, thậm chí bò lên đầu nàng, dùng những cành nho nhỏ bọc đầu nàng, bịt tai nàng, ngay cả mắt cũng giúp nàng che lại.

Hoa Lan nhỏ không nén nổi hiếu kỳ, vạch cành cây trước mặt ra, nàng có một sự hiếu kỳ không nén nổi đối với dáng vẻ Đông Phương Thanh Thương khi giận…

Tuy nàng thường chọc giận hắn, nhưng sự tức giận của hắn lúc này có vẻ… khác với mỗi lần hắn tức giận đối với nàng?

Oán linh rõ ràng cũng cảm nhận được khí tức Đông Phương Thanh Thương, nụ cười trên môi không khỏi chợt tắt, nhưng vốn không có cơ hội mở miệng, kiếm khí trên trường kiếm lửa của Đông Phương Thanh Thương bùng lên, trong hào quang cơ hồ chói đến lòa mắt, sát khí của Ma Tôn chuyển động. Oán linh nhắm mắt nghiêng người tránh đi, khí tức trong tay cũng chuyện động, một luồng khí đen hóa thành một thanh trường kiếm xuất hiện trong tay Oán linh.

Oán linh không mở mắt, dựa vào cảm giác đưa tay lên đỡ, trường kiếm màu đen chặn lại ngọn lửa của Đông Phương Thanh Thương, nhưng chỉ trong chốc lát, ngọn lửa đốt cháy lưỡi kiếm, chỉ nghe "rắc" một tiếng, trường kiếm Oán linh ngưng tụ từ khí tức lặp tức bị chém gãy!

Có điều trường kiếm này giống như vạt áo ban nãy, tức hóa thành một luồng khí đen, vẫn bao vây bên cạnh Đông Phương Thanh Thương và Oán linh.

Đông Phương Thanh Thương vốn không hề nhìn khí tức xung quanh, ánh mắt lạnh lẽo hơn thêm, không chút lãng phí thời gian, tức thì chém lên vai Oán linh.

Khí đen trào ra từ vết thương vai Oán linh giống như máu trên cổ người phàm tuôn trào khi bị đao cứa, Oán linh hự một tiếng, rút về phía sau muốn tránh, nhưng Đông Phương Thanh Thương đã từng trải bao chinh chiến, nào để đối thủ mình kịp rút lui. Hoa Lan nhỏ chỉ nghe Đông Phương Thanh Thương lạnh lẽo cười nói: "Xương ngươi cứng nhỉ."

Vừa dứt lời, Hoa Lan nhỏ vẫn đang quan sát bên ngoài chợt thấy hào quang của trường kiếm trong tay Đông Phương Thanh Thương tối đi. Ban đầu nàng vẫn chưa nhận ra được đã xảy ra chuyện gì, đến khi nhìn kĩ mới lại phát hiện Đông Phương Thanh Thương đã đâm kiếm vào đối phương!

Ngọn lửa nóng rực bùng cháy trong cơ thể Oán linh, Hoa Lan nhỏ nghe Đông Phương Thanh Thương hừ lạnh, thoáng sau, hào quang trên trường kiếm lại chiếu sáng mắt Hoa Lan nhỏ.

Đông Phương Thanh Thương đã chém Oán linh kia thành hai mảnh.

Tựa như… chặt dưa rau.

Dù sao cũng là người giống hệt mình… vậy mà đại ma đầu cũng ra tay được, có điều… Hoa Lan nhỏ nghĩ lại, hắn đối với trái tim trong cơ thể mình cũng nói vứt là vứt, còn mong hắn đối với người khác thế nào nữa…

Nghĩ đến đây, Hoa Lan nhỏ bất giác ngây người, nếu như… có một ngày nàng về Thiên giới, đứng ở phía đối đầu với Đông Phương Thanh Thương, vậy lúc đối diện với nàng, hắn có không hề nương tay như ban nãy…

Chém nàng thành hai mảnh… không?

Hoa Lan nhỏ còn chưa nghĩ ra được kết quả thế nào, trên mặt Oán linh bị Đông Phương Thanh Thương "giết chết" kia cong lên một nụ cười quái dị.

Nụ cười vừa lạnh lẽo vừa đáng sợ: "Đông Phương Thanh Thương… đưa cơ thể cho ta."

Ánh mắt Đông Phương Thanh Thương tối lạnh, cơ thể Oán linh như bị nổ tung, hóa thành khí đen khắp trời bao vây Đông Phương Thanh Thương bên trong.

Hoa Lan nhỏ ở xa, nàng kinh ngạc phát hiện khí đen vây quanh Đông Phương Thanh Thương biến thành hình đầu lâu, mà Đông Phương Thanh Thương đang đứng trước cái miệng há ra của đầu lâu kia!

Đồng tử Hoa Lan nhỏ co lại, nàng nghe thấy mình không thể khống chế hét lên rất to: "Đại ma đầu! Cẩn thận!"

Tiếng nàng vừa đứt thì đầu lâu bỗng khép miệng, Đông Phương Thanh Thương bị ngậm bên trong, khí đen xung quanh lập tức tụ thành một quả cầu, hoàn toàn che lấp bóng Đông Phương Thanh Thương.

Hoa Lan nhỏ bất giác muốn chạy về phía trước, cho dù nàng không biết mình xông lên có thể làm được gì…

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!