Phía sau Thương Khuyết và Khổng Tước còn có mấy quan võ, nhìn cách ăn mặc là biết ở Ma giới họ có địa vị không thấp.
Nhìn thấy người này Hoa Lan nhỏ đều cảm thấy quen mặt. Khi nàng còn ở trong cơ thể Đông Phương Thanh Thương, lúc mới tới Ma giới, người ở đây bày tiệc tẩy trần cho Ma Tôn, mấy người này còn tới kính rượu hắn, nói những lời chúc mừng.
Mấy viên quan cấp cao cùng ở chung một chỗ, vừa nhìn là biết nhất định đang mật mưu chuyện gì đó không hay.
Hoa Lan nhỏ nhìn thấy họ, Ma Tôn đương nhiên cũng nhìn thấy họ, hắn nhếch môi cười, cất bước về phía trước.
Lúc này gạch trên con đường lớn đã bị sức mạnh dưới đất ép nát, bùn đất xới lên, binh sĩ của Ma giới lui ra hai bên đường bị sức mạnh của Ma Tôn ép không ngẩng đầu lên nổi. Theo bước chân của Đông Phương Thanh Thương tiến về phía trước, những người ở đầu kia của con đường đều biến sắc.
Thương Khuyết vô cùng kinh hãi, quay đầu hỏi người sắc mặt tái nhợt bên cạnh: "Chẳng phải hắn trúng chú thuật rồi sao, tại sao hắn vẫn không hề tổn thương…"
Khổng Tước được một quan võ sau lưng dìu, đôi mắt chăm chăm nhình Ma Tôn: "Đúng đó, hắn đã trúng chú thuật…" Không khí quanh người Đông Phương Thanh Thương chuyển động mãnh liệt, khiến bóng hắn cũng hơi mơ hồ. Nhưng Khổng Tước vẫn nhạy bén phát giác được tai hắn đang rỉ máu tươi, dọc theo cằm hắn chảy xuống cổ, sau đó chìm vào chéo áo màu đen.
Khổng Tước cười mấy tiếng khó nghe: "Hiện giờ chẳng qua Ma tôn đang phô trương thanh thế thôi." Hắn lệnh cho người bên trái: "Lộc Kỳ tướng quân, Ngũ quan của Ma tôn cực kỳ nhạy bén, dùng âm thanh để rối loạn tâm trí hắn, gọi hết sát thủ ra đây, trận này nếu không khiến Ma tôn thần phục thì sau này nhất định không góp sức cho Ma giới ta."
"Quân sư…" Lộc Kỳ tướng quân thoáng ngập ngừng: "Hiện giờ pháp lực của Ma tôn vẫn còn, đánh với hắn chỉ e…"
"Sợ cái gì!" Giọng Khổng Tước nghiêm lại: "Hiện giờ hắn đang bị chú thuật vây khốn, lẽ nào còn có bản lĩnh bằng trời chăng? Chẳng qua chỉ là gắng gượng ra vẻ thôi. Chỉ cần lần này thu phục được Ma tôn, sau này ước nguyện quay về Tam giới của Ma tộc ta nhất định trở thành hiện thực."
Lộc Kỳ thoáng im lặng, nghiêm mặt ôm quyền đáp phải.
Bóng hắn biến mất bên cạnh Khổng Tước, chẳng mấy chốc, sát khí trên cả con đường bỗng trở nên nặng nề.
Khổng Tước quay đầu nhìn Thương Khuyết, nhỏ giọng nói: "Cho dù không thắng được Ma tôn, trận này nhất định cũng phải giết nữ nhân trên lưng Ma xà kia đi."
Thương Khuyết giật mình: "Đó là…"
"Nếu ta đoán không sai, đó chính là cơ thể Ma tôn tìm cho Xích Địa nữ tử," Sắc mặt Khổng Tử âm trầm: "Nói sao cũng không thể để Ma tôn thành công."
Trên nóc nhà, có một số bóng đen thoắt ẩn thoắt hiện đang chuyển động. Họ đi dọc trên mái hiên nhà hai bên đường theo bước Đông Phương Thanh Thương.
Không khí bỗng nhiên trở nên hơi quái dị.
Trong sát khí miên man một hương thơm kỳ lạ, trong lúc đảo mắt, Hoa Lan nhỏ tựa như như nhìn thấy rất nhiều nam nhân ăn mặc hở hang, để trần vùng ngực rắn chắc, chắn trên con đường phía trước, họ chăm chăm nhìn Hoa Lan nhỏ, sau đó dùng tay vuốt ngực mình.
Hoa Lan nhỏ sửng sốt nhìn họ, sau đó gương mặt của họ dần dần biến thành…
Ma Tôn…
Dường như có âm thanh khản đặc vang lên bên tai nàng: "Tiểu hoa yêu, ngươi sờ ngực của bổn toạ có thấy rắn chắc không?" Lời hắn khiến gương mặt Hoa Lan đỏ bừng: "Ngươi có muốn… sờ xuống dưới một chút nữa không? Nào…"
Cứu…
Cứu mạng…
Hoa Lan nhỏ cảm thấy đầu mình sắp nổ tung, dù mặt đỏ đến nóng hổi, nàng vẫn cảm nhận được rõ ràng dục vọng trong lòng mình, nàng nghe thấy trong lòng mình có âm thanh đang nói: "Đúng, ta muốn sờ, lấy tay ra…"
"Hừ, thuật dùng âm thanh mê hoặc nhỏ nhoi mà cũng muốn quấy rối tâm trí bổn toạ."
Bỗng nhiên một tiếng cười lạnh như gió ngày đông lạnh lẽo xua đi những giọng nói thì thầm lầm bầm bên tai Hoa Lan nhỏ. Nàng lắc đầu, nhìn thấy mình vẫn còn trên lưng Đại Dữu, còn Đại Dữu vẫn theo Ma Tôn đi về phía trước.
Đông Phương Thanh Thương đang mỉa mai người của Ma giới: "Hậu bối vô tri."
Hoa Lan nhỏ thoáng im lặng.
Sau đó nhớ lại điều mình vừa nhìn thấy nghe thấy, nàng vội dùng hai tay ôm mặt, trời ạ, đây là trên chiến trường mà, trong mê thuật của kẻ địch, nàng đã nhìn thấy…
Nàng điên rồi!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!