Chương 40: (Vô Đề)

Nước biển xanh thẫm xung quanh bao bọc núi Thiên Ẩn, không khí vô cùng nặng nề.

Xa xa, Hoa Lan nhỏ lờ mờ nghe thấy có tiếng kêu la hoảng hốt trên núi Thiên Ẩn.

Thiên Ẩn lang quân nhíu chặt mày, cuối cùng hạ mình trước nói: "Tại hạ không biết Thái sơn, đắc tội với Ma Tôn, không mong gì khác, chỉ mong Ma Tôn tha cho sinh linh núi Thiên Ẩn ta một con đường sống, bọn họ không có lỗi."

Đông Phương Thanh Thương bật cười: "Sao lại không có, ngươi xây Mê trận trên núi dưới đáy biển, núi này có lỗi, biển này cũng có lỗi, bổn tọa không tha cho bất kỳ ai."

Ma đầu này… quả nhiên ghi nhận nỗi khổ trong Mê trận. Nhưng lúc đó trong Mê trận, người chịu khổ nhiều hơn rõ ràng là nàng mà! Nước dìm lửa đốt, có lần nào ảnh hưởng tới Ma Tôn hắn đâu, chỉ có cuối cùng bọn họ bị vùi trong đất…

Vẽ mặt Hoa Lan nhỏ khựng lại, lẽ nào chỉ vì Đông Phương Thanh Thương nhìn thấy những chuyện thời thượng cổ nên mới không vui?

Trận chiến với Xích Địa nữ tử đó thật sự là nút thắt chết trong lòng hắn? Chỉ cần dính líu tới một chút cũng không được sao?

Hay phải nói nút thắt chết của hắn là Xích Địa nữ tử?

Nghĩ tới cơ thể mình đang dùng vốn là do hắn chẳng màng đau đớn dùng pháp lực chế tạo cho Xích Địa nữ tử, cảm giác không thoải mái tự đáy lòng Hoa Lan nhỏ trong thời gian này lại nổi lên. Nghĩ lại trước đó, tất cả những chuyện Đông Phương Thanh Thương làm, không chuyện nào không xoay quanh Xích Địa nữ tử.

Sóc Phong kiếm, Tạ Uyển Thanh…

Lẽ nào thời thượng cổ, hắn thật sự vì yêu Xích Địa nữ tử nên mới bại trong tay cô ấy?

Hoa Lan nhỏ càng nghĩ càng xa, đến khi nàng nghĩ ra kết quả, mặt đất lại có tiếng ầm ì truyền tới.

Nước biển xung quanh tựa như cũng đang khuấy động, Hoa Lan nhỏ nhìn độ cao của vòng nước biển xung quanh, không khỏi bắt đầu lo lắng. Nếu Đông Phương Thanh Thương thật sự để biển này nhấn chìm núi Thiên Ẩn, đến lúc đó nhất định phải đẩy sóng biển dâng cao, hóa thành sóng thần.

Những hòn đào nhỏ quanh núi Thiên Ẩn, thậm chí những nơi dọc bờ biển trên đất liền có lẽ cũng bị ảnh hưởng vạ lây.

Nếu đổi lại bất kỳ người khác, có thế nào cũng không làm những chuyện này, nhưng mà… đây là Ma Tôn thượng cổ…

Đây là con Ma Tôn khốn kiếp hàng thật giá thật…

Hoa Lan nhỏ nghĩ, nàng đã không có cơ hội thoát khỏi tay hắn này, vậy ít ra cũng nghĩ cách ngăn hắn làm bừa. Tuy nhiên lúc này nàng đang bị Thiên Ẩn lang quân bắt giữ, có cách gì được chứ…

Khoan đã, nàng đang bị Thiên Ẩn lang quân bắt giữ…

Mắt Hoa Lan nhỏ lập tức sáng lên, nàng giãy dụa, Thiên Ẩn lang quân lập tức tóm lấy nàng chặt hơn.

Giống như bị đánh thức, Thiên Ẩn lang quân lại lên tiếng, giọng nói vẫn căng thẳng nhưng đã có thêm mấy phần hi vọng: "Tuy không biết Ma Tôn và A Lan có quan hệ gì, nhưng nếu ngài không ngại vất vả, từ xa tìm đến ta lấy Tức nhưỡng, thiết nghĩ A Lan… Không, phải nói là cơ thể này đối với ngài vô cùng quan trọng."

Thiên Ẩn lang quân vừa nói vừa đặt bàn tay đang giữ vai Hoa Lan nhỏ lên cổ họng nàng: "Không biết cơ thể dùng Tức nhưỡng tạo thành, sau khi bị hủy hoại có thể làm lại như ban đầu không?"

Hoa Lan nhỏ ngây người, lúc nàng còn chưa phản ứng lại được, trong tay Thiên Ẩn lang quân bỗng lóe hào quang, một thanh chủy thủ xuất hiện trong bàn tay y. Y động tay, Hoa Lan nhỏ cảm thấy cổ lạnh toát, còn chưa kịp cảm thấy lạnh hơn nữa bỗng thấy một sợi mây từ phía trước đâm tới, tốc độ nhanh như chớp giật, khi cách Thiên Ẩn lang quân chừng một thước thì bị kết giới của Thiên Ẩn lang quân chắn lại bên ngoài.

Sợi mây và kết giới va chạm phát ra tia lửa, đến cuối cùng nó vẫn không xuyên qua kết giới.

Sợi mây không ngăn được động tác của Thiên Ẩn lang quân, nhưng y tự dừng lại.

Y buông chủy thủ ngưng tụ từ khí chớp mắt đã biến mất, cứa một đường sâu hoắm trên cổ Hoa Lan nhỏ.

Không có máu tươi chảy ra, xung quanh vết thương biến thành màu xám trắng, giống như đất sét không có sinh khí.

Vết thương không liền lại.

Thiên Ẩn lang quân sờ vào vết thương đang lõm xuống: "Hình như không thể lành lại đâu, Ma Tôn."

Lần đầu tiên đứng chính giữa giao tranh giữa hai nam nhân, Hoa Lan nhỏ sợ tái mặt, ngây người nhìn Đông Phương Thanh Thương, không nói được chữ nào.

Thiên Ẩn lang quân không sai, chỉ có thứ Đông Phương Thanh Thương quan tâm tới mới uy hiếp được hắn. Giống như nàng dùng bản thân để uy hiếp Thiên Ẩn lang quân. Nhưng tính mạng của mình nằm trong tay người khác lại là cảm nhận hoàn toàn khác biệt!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!