Cao Ấu Vi nói nàng giống như Tang Thanh Nhã, trải qua một lần thất tình thống khổ lại thống khoái.
Tang Thanh Nhã chỉ là bị người đứng, còn nàng là muốn mua mà mua không được.
Tang Thanh Nhã vẫn cảm thấy người này cùng Trần Thiên Ngữ dây dưa không rõ, nói đến việc này rồi không bằng nhiều chuyện một lần, muốn biết nàng ấy và Trần Thiên Ngữ có phải thật sự chuyện như vậy hay không, quả nhiên.
"Nhân sinh a, ta đối với nhân sinh kỳ thực không có chí hướng gì lớn."
Hai người thực sự lạnh đến khó chịu, ngồi vào trong xe của Cao Ấu Vi, hạ ghế xe nằm ngang, gió mát thổi vào người, giữa bầu không khí buồn ngủ tùy ý tâm sự.
Tang Thanh Nhã nói tiếp: "Chỉ là muốn tìm người tốt rồi gả cho người đó, bình bình đạm đạm sống qua ngày."
Cao Ấu Vi bình luận: "Quả nhiên không có chí hướng lớn gì, toàn quốc có 90% người có mục tiêu này."
Tang Thanh Nhã: ".... Có biết lịch sự hay không a."
"Nhưng chí hướng này của ngươi lại không khó thực hiện. Ai không thích tìm một người tốt hảo hảo mà sống , đáng tiếc không phải tìm ra một kẻ cặn bã thì chính là bị người khác biến thành cặn bã, chân tâm gì đó người ta cũng không thèm nhìn một cái."
"Cao Ấu Vi, ngươi dù gì cũng là bá đạo tổng tài, thế nào lại không tiền đồ như vậy? Không phải là bị người ta bỏ rơi thôi sao? Có cần khổ như vậy không." Trong lòng Tang Thanh Nhã có chút khó chịu, nói như thế nào đi nữa Cao Ấu Vi cũng là người đã giúp nàng, con người tuy có hơi đê tiện nhưng coi như là ngũ quan đoan chính thậm chí có chút xinh đẹp, trong tay đại công ty tuổi trẻ có tiền? Có thể kiên cường một chút không?
Nếu như bị người khác biết Tang Thanh Nhã nàng bại bởi một kẻ hèn nhát như vậy, thực sự là ném sạch mặt mũi.
"Ta làm gì có khổ tình?" Cao Ấu Vi phản bác: "Không phải ta tìm ngươi trò chuyện sao, không phải tìm ngươi đến công kích!"
"Ta đây làm sao gọi là công kích? Thuận miệng nói ngươi liền giống như trái tim thủy tinh vậy, nếu ta thật công kích ngươi còn không ngay lập tức hôi phi yên diệt sao!"
"Tang tiểu thư, thật sự không thể nói chuyện phiếm đúng không!"
"Không thể a! Thấy ta ngươi liền khó chịu! Ta đi đây!" Tang Thanh Nhã mở cửa xe muốn đi.
"Chờ chút!" Cao Ấu Vi kéo nàng lại:. Tang Thanh Nhã đứng không vững trực tiếp ngã vào lòng nàng
Yên tâm, đây tuyệt đối không phải phân đoạn diễm lệ một cái xoay người ngưng mắt nhìn nhau đỏ mặt tía tai , Tang Thanh Nhã dự cảm bản thân sắp sửa ngã sấp xuống phản xạ có điều kiện lập tức co khuỷu tay chống đỡ thân thể. Hai bên khuỷu tay của nàng tựa như nhắm chuẩn, mỗi bên một mục tiêu, nặng nề mà đánh vào ngực Cao Ấu Vi. Chỉ nghe một tiếng vang dội, Cao Ấu Vi xanh mặt, che ngực nửa ngày nói không ra lời.
Tang Thanh Nhã."..... Ngươi không sao chứ....."
Cao Ấu Vi một lúc sau mới nói được: "Ngươi xem ta cái dạng này.. Giống như không có chuyện gì sao? May là ngực to không cần độn thêm vài túi silicon , nếu không bị ngươi không nhẹ không nặng đập một cái nhất định sẽ vỡ."
Tang Thanh Nhã vốn còn lo lắng, kết quả nhìn nàng cái dạng này căn bản không cần phải lo lắng, trái lại muốn cười.
Tang Thanh Nhã là một người phi thường biết cách nói chuyện, rất nhanh nàng liền thấy rõ ý nghĩ của chính mình. Nàng đối với Cao Ấu Vi có hảo cảm mà hảo cảm này đến rất mãnh liệt, khiến nàng ngăn lại không được. Nhiều lần tự ám chỉ bản thân sau đó nàng đành phải đầu hàng bản thân, mặc dù biểu hiện ra ngoài vẫn là không chút gợn sóng, kì thực trong lòng sóng ngầm cuộn trào mãnh liệt,'
Có người nói, ai động tâm trước người đó thua, Tang Thanh Nhã không muốn nhanh như vậy liền chịu thua nhưng mỗi khi nhìn thấy Cao Ấu Vi thì cảm giác "thích" lại càng không thể vãn hồi. Chung tình với một người, là thế nào cũng che lấp không được.
"Ta phát hiện ta thích ngươi." Một ngày cuối tuần trời trong nắng ấm, Tang Thanh Nhã thổ lộ với Cao Ấu Vi: "Ta không biết ngươi nghĩ như thế nào, cho nên đến hỏi ngươi một chút."
Trong lòng Cao Ấu Vi cũng có cảm giác tương tự, chỉ là có chút lo lắng không hiểu từ đâu đến: "Tang tiểu thư, không phải ngươi là thẳng sao?"
"Đó là chuyện trước khi gặp ngươi. Hơn nữa, ta thích là bản thân ngươi, cũng không phải giới tính của ngươi. Là nam hay nữ rất quan trọng sao? Ta thích chỉ là ngươi mà thôi."
Nàng nói rất cóđạo lý, Cao Ấu Vi không lời chống đở.
Phần tình cảm này vẫn luôn là Tang Thanh Nhã chủ đạo, Cao Ấu Vi cho tới bây giờ đều là anh dũng trực kích nhưng trong ván cờ tình cảm với Tang Thanh Nhã vẫn bị vây trong trạng thái bị động, thậm chí ngay cả lần đầu tiên hôn môi đều là do đối phương chủ động.
Cao Ấu Vi là sợ, sợ bản thân quá chủ động sẽ làm người mình thích sợ hãi bỏ chạy, tạo thành một bi kịch khác.
May là Tang Thanh Nhã mới đúng là người thích hợp với nàng nhất.
Nhiệt tình cùng chấp nhất của Tang Thanh Nhã lần nữa châm lên ngọt lửa nhiệt tình của Cao Ấu Vi, nàng muốn người này, cho dù càng quét tất cả cũng phải cùng nàng gần nhau, không tiếc ở trước mặt mẹ mình ném đi thuộc tính cô gái ngoan ngoãn cũng muốn đem tất cả những gì bản thân quý trọng bảo vệ thật tốt.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!