Chương 53: Hà Tín Gia x Giang Nhĩ (2)

Lúc học năm nhất Hà Tín Gia đã cầm giấy chứng nhận thức tập, học năm hai đã đi tham gia một trận thi đấu về sáng tạo công nghệ thông tin với nhóm bạn cùng phòng, sau khi giành được giải nhất ——

Cậu đi viết tiểu thuyết.

Cho nên tới năm tư đại học, trong lúc bạn bè xung quanh đang bôn ba vì chuyện thực tập thì cậu lẳng lặng về Bạc Thành mua một căn hộ, bắt đầu sống cuộc sống của một tiểu thuyết gia.

Lúc đầu trông cậu cũng sẽ không lôi thôi như thế.

Ít nhất là khi nào rảnh rỗi sẽ tìm bạn bè đi đánh cầu hoặc ăn bữa cơm.

Nhưng dần dần, một mình cậu cứ ru rú trong nhà, không có người nói chuyện với cậu, không giao lưu nên năng lực xã giao cũng kém dần đi.

Sau đó nữa, có một ngày Hà Tín Gia bị bạn đăng ảnh lên mạng. May mà cậu phát hiện sớm, để người bạn kia xóa ảnh đi nên cũng không có ảnh hưởng gì lớn.

Nhưng vì vậy mà Hà Tín Gia cũng không muốn bước ra ngoài nữa.

Cứ lâu lâu mẹ cậu sẽ tới đây một chuyến, lúc bà biết cậu sống cuộc sống không biết ngày đêm ra sao thì điên tiết đến mức suýt nữa đánh con trai tại chỗ, bà đưa ra ý tưởng muốn dọn tới đây sống cùng cậu.

Hà Tín Gia tìm đủ cách ngăn cản, đến lúc suýt nữa bị mẹ táng đến hấp hối rồi mới đổi được thành quả là cậu họ cậu tới ở chung.Lúc đầu, cậu và Trần Bạch Phồn giao lưu là kiểu này ——

"Sao em không ra ngoài bao giờ vậy?"

"Bởi vì có người đăng ảnh của em lên mạng."

"Anh đang hỏi sao em không ra ngoài cơ mà."

"Bởi vì có người đăng ảnh của em lên mạng."

"…"

"…"

Hà Tín Gia khuyết thiếu cơ hội giao lưu với người khác nên khi trả lời người khác sẽ không nghĩ ngợi gì nhiều, cứ thể mà trả lời thôi.

Trần Bạch Phồn được cô dặn dò thì cố nén xúc động đập cho cậu một trận, anh thỏa hiệp rồi chủ động hỏi: "Đăng ảnh lên mạng với ra ngoài thì liên quan gì đến nhau, với cả em đã xóa cái ảnh kia rồi mà?"

"Em rất nổi tiếng."

"… Hả?"

"Em rất nổi tiếng, nếu bị nhận ra thì sẽ có nhiều người tới xin chữ ký lắm."

"…" Trần Bạch Phồn đạp cửa đi ra.

Sau đó, khi ở chung với Trần Bạch Phồn lâu thêm thì trạng thái của Hà Tín Gia cũng bình thường hơn một chút, dù sao thì có một người ở cạnh cũng tốt hơn lúc ban đầu rất nhiều.

Nhưng cậu vẫn không sửa được tật xấu ghét tắm rửa và bừa bộn của mình.Cho tới lúc này, chàng trai ghét tắm rửa, cảm thấy mình nổi tiếng đến mức shipper tới cũng phải đeo mặt nạ kia đã mất hơn một tiếng để tắm rửa, cậu tới hiệu tóc cắt đầu đinh, thay áo khoác màu ấm và quần jeans sẫm màu, không đeo khẩu trang nữa mà chỉ đeo một chiếc túi đựng máy tính bèn ra ngoài.

Hà Tín Gia vào tiệm trà sữa kia, cậu để túi ở chỗ mình ngồi hôm qua rồi đi đến trước quầy.

Người phục vụ ở quầy không phải người mà cậu nhớ làm Hà Tín Gia hơi thất vọng, cậu nhanh chóng gọi thức uống rồi về chỗ cũ ngồi.

Hà Tín Gia chờ tới 6 giờ chiếu cũng chưa thấy Giang Nhĩ đâu.

Cậu nhìn bầu trời đang tối dần bên ngoài thì thở dài, sau khi dọn dẹp đồ dạc xong thì tới quầy hỏi phục vụ: "Xin chào, cho tôi hỏi chỗ này còn thuê nhân viên làm việc part

-time không?"

Cô bé trước quầy ngẩng đầu lên nhìn cậu, tò mò hỏi: "Anh cũng là học sinh trường đại học Bạc Thành ạ?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!