Sau khi nấu ăn xong xuôi, đồ ăn lục tục được bưng lên bàn.
Bàn ăn là bàn tròn, nhà họ Trần không quy định ai phải ngồi ở chỗ nào cả, mọi người đều ngồi tùy thích. Cha mẹ Trần ngồi cạnh nhau, An Nhu ngồi cạnh mẹ Trần, bên phải cô là Trần Bạch Phồn.
Mẹ Trần gắp cho An Nhu một miếng thịt, bà thuận miệng hỏi: "Có phải Quốc Khánh hai đứa định tới Tứ Xuyên không?"
An Nhu vô tình liếc Trần Bạch Phồn, cô thấy anh không có phản ứng gì mới ngoan ngoãn gật đầu: "Vâng ạ, tụi cháu đã mua vé vào mùng 2 rồi."
Mẹ Trần cười cong mắt: "Quốc Khánh dì cũng định đến đó chơi."
An Nhu không biết chuyện này nên hơi kinh ngạc, cô hơi nhìn sang một bên thì thấy cha Trần ngồi cạnh bà có vẻ mặt khoa trương hơn cô nhiều, trông không khác gì bị phản bội cả.
Mẹ Trần: "Chắc là đi hai ba ngày gì đấy, dì muốn tìm mẹ cháu để đi dạo phố."
Cha Trần cũng bất chấp việc hai người còn đang ở đây, ông nói: "Dạo phố gì mà tận hai ba ngày cơ?"
"Nhưng đã đi một chuyến rồi, đâu thể chơi mỗi một ngày được."
An Nhu cảm thấy bọn họ sắp cãi nhau đến nơi rồi thì hơi căng thẳng, cô thầm véo đùi Trần Bạch Phồn, ý bảo anh mau nói mấy câu đi thôi.
Trần Bạch Phồn nuốt miếng thịt trong miệng vào rồi mới nói: "Vậy dứt khoát đi đủ bảy ngày đi."
An Nhu: "…"
Cha mẹ Trần nghe thế thì đồng thời nói ——
"Cũng đúng."
"Vậy sao được!"
An Nhu đề nghị: "Nếu không thì chú cũng đi đi ạ."
Vẻ mặt cha Trần tươi hơn hẳn: "Cũng được, đã lâu rồi chưa đến đấy."
Mẹ Trần liếc ông: "Ông hẹn nhóm lão Trương đi câu cơ mà?"
"Lâm thời có việc, không đi."
"Mấy người có việc hết hả?"
Cha Trần nhìn bà: "Không, mỗi tôi có việc thôi."
Đột nhiên An Nhu không thấy căng thẳng nữa mà phấn khởi nghe hai người lảm nhảm, cảm thấy như thế này siêu đáng yêu.
Trong lúc bọn họ đang nói chuyện thì Trần Bạch Phồn đã ngoan ngoãn ăn cơm xong, sau đó anh cầm bát để vào bồn rửa, rửa tay sạch sẽ rồi lại cầm cái bát không ra bóc tôm cho An Nhu, sau khi bóc xong xuôi mới để tới chỗ cô.
Trần Bạch Phồn nhìn bát cơm còn hơn phân nửa của cô thì cau mày: "Mau ăn đi."
An Nhu ngoan ngoãn cúi đầu ăn cơm.
Cha Trần ngước mắt lên nói với Trần Bạch Phồn: "Đặt cho ba mẹ vé máy bay vào hôm mùng 3 đi."
Trần Bạch Phồn gật gật đầu, anh rút giấy ra lau tay: "Con biết rồi."
Sau khi mọi người ăn xong thì An Nhu dọn dẹp bàn ăn cẩn thận, cô bám theo Trần Bạch Phồn vào bếp. Cha mẹ Trần đang ngồi ở sô pha phòng khách, không biết đang nói gì.
An Nhu đẩy anh ra, cô nói nhỏ: "Để em rửa đi."
Trần Bạch Phồn không từ chối mà chỉ đứng cạnh nhìn cô.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!