Chương 30: Tiều tụy

An Nhu sửng sốt, cô nhìn ra ngoài cửa theo hướng Trần Bạch Phồn chỉ, sau khi hiểu ra những lời anh nói thì đỏ bừng mặt.

An Nhu giãy giụa rồi nhảy xuống đất, cô kéo tay anh, cao giọng nói: "Anh mau đi làm đi! Ngay!"

Trần Bạch Phồn không chỉ không nhúc nhích mà còn dính lại gần cô, nhướng mày nói: "Sao em phải gấp thế."

Cô không nói lời nào, tỏ ra phát bực với cái kiểu này của anh.

Trần Bạch Phồn vui vẻ đứng dậy

"Được thôi."

"… Cái gì được cơ?"

"Sau này lúc anh đến phòng khám sẽ nhớ quay đầu lại chào em."

An Nhu im lặng lôi anh ra phòng khách, cầm áo khoác từ sô pha lên nhét vào tay Trần Bạch Phồn, sau đấy đẩy thẳng anh ra cửa, cô lạnh lùng nói: "Tạm biệt."

Trần Bạch Phồn sờ sờ mũi, anh đứng lặng trước cửa hai giây rồi mới quay vào thang máy.An Nhu vừa vào phòng vệ sinh bèn ngồi xổm xuống, cô lẩm bẩm: "Phiền quá đi."

… Nhưng mà thực sự không kiềm nổi á.

Anh chỉ cần nói vài ba câu thôi là đã ghẹo cô đỏ bừng mặt luôn rồi, cứ như một cô nàng ngây thơ vậy.

Cô ngốc quá đi, cũng không biết phải đáp trả anh thế nào nữa. Những lúc thế này thì nên làm gì nhỉ.

An Nhu nghĩ vậy thì đột nhiên lắc đầu.

Anh sắp muộn làm rồi, cô làm thế không sai mà.

An Nhu về thư phòng lấy điện thoại rồi vào phòng chuẩn bị ngủ một lát mới tiếp tục viết đại cương. Cô đến chỗ bệ cửa kéo màn lên thì thấy Trần Bạch Phồn đang đứng ở cửa phòng khám.

Anh mặt chiếc áo khoác đậm màu hơi mỏng, đang cúi đầu nhìn điện thoại, mãi vẫn chưa bước vào phòng khám.

An Nhu khó hiểu nhìn anh, anh đang làm cái gì thế nhỉ?

Cô bật điện thoại lên, đúng lúc thấy tin nhắn Trần Bạch Phồn gửi tới vài phút trước.

[ Nhìn đủ rồi thì nhớ nói nhé.]

[ Để anh còn vào phòng khám.]

An Nhu: "…"

Cô lập tức đáp: Giờ anh vào luôn đi cho em.

An Nhu đứng xa vậy nên cũng không thể nhìn thấy vẻ mặt anh, nhưng chẳng mấy chốc điện thoại trên tay cô đã lại rung lên.

An Nhu cúi đầu đọc tin nhắn ——

[ Sao nãy em không trả lời anh? ]

Lúc An Nhu đang định trả lời thì lại có một tin nhắn gửi tới.

[ Cố nhìn anh hả? ]

An Nhu:…Sau đó, An Nhu phải thức mấy đêm mới hoàn thành nổi đại cương, không những thế cô còn sửa lại những thoại lần trước chi tiết hơn mới gửi file cho biên tập.

Chẳng mấy chốc cô đã nhận được hợp đồng mà biên tập gửi tới. An Nhu chỉ chọn kí hợp đồng tác phẩm này thôi, bởi vì cô cũng không chắc mình có tiếp tục vẽ truyện tranh hay không nữa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!