Chương 7: (Vô Đề)

Ta tựa vào ghế cạnh cửa sổ, tay cầm quyển sách, không đáp lời hắn.

"Nàng hẳn biết rằng, thuật tướng số khi ứng nghiệm rất đáng sợ, ta chỉ cảm thấy bất an."

Ta dứt khoát đặt quyển sách xuống, nhìn về phía hắn:

"Thôi đại nhân, hôm đó là ngài muốn hỏi, ta đã nói thật, nhưng lại khiến ngài không vui. Ngài cần gì phải lo lắng? Quý phi uống thuốc độc là để trả thù cho tiểu công chúa, biết đâu một ngày nào đó ngài cũng sẽ c.h.ế. t vì người mình yêu thương sâu sắc."

Hắn đứng ngoài cửa một lúc, rồi im lặng quay lưng rời đi.

Thôi quý phi đã ở bên hoàng đế hai mươi năm, được sủng ái gần mười năm, dù không có con, nhưng cái c.h.ế. t của nàng cũng vô cùng bi tráng.

Hoàng đế không kịp oán trách nàng, truy phong nàng làm hoàng hậu.

Còn về tiên hoàng hậu, bà đã qua đời nhiều năm, hoàng đế chỉ biết giận lây sang thái tử. Hơn nữa, ta từng nói với hắn rằng, một ngày nào đó thái tử sẽ hạ độc hắn.

Hoàng đế càng thêm tin tưởng sau vụ việc này.

Nghe nói Đông cung bị trọng binh canh giữ, không ai được phép ra vào thăm viếng.

Hiền vương Triệu Minh Thừa dẫn theo các đại thần quỳ ngoài điện cầu xin cho thái tử nhưng cũng không làm lay chuyển được hoàng đế.

Triệu Minh Thừa tìm đến Thôi Tống, nhưng không được vào.

Khi đó Thôi Tống đã lấy cớ bệnh tật, không lên triều nửa tháng nay.

Đại tỷ đến phủ tìm ta:

"Ta không cầu xin cho thái tử, chỉ là nhị tỷ của ngươi cũng bị giam trong Đông cung."

Ta đang cắm hoa, hờ hững nói: "Đại tỷ, tỷ hãy tin ta, tỷ ấy sẽ không c.h.ế. t đâu."

Nàng đột ngột giật lấy cành hồng nhung dài từ tay ta:

"Minh Vấn Thu, muội ấy là tỷ tỷ ruột của ngươi."

Đầu ngón tay ta bị gai hoa đ.â. m chảy máu, vết m.á. u vừa mới lộ ra đã bị ta dùng ngón tay nghiền nát:

"Đại tỷ, tỷ có thể phân biệt thiện ác, tỷ thấy ta thế nào?"

Ta quan sát biểu cảm của nàng.

"Tỷ và nhị tỷ đã lạnh nhạt với ta nhiều năm, chẳng phải vì coi ta là kẻ xấu sao? Ta không biết ư? Sao đến lúc cần thì lại tìm đến ta?"

Minh Vọng Xuân quay lưng bỏ đi.

Ta cũng không hiểu, thế nào là thiện và ác.

Nhưng với khả năng của đại tỷ, nàng có thể gần gũi với người tốt, tránh xa tiểu nhân, và trong cuộc hôn nhân của bốn người chúng ta, chỉ nàng và Hiền vương thực sự là vợ chồng, sống hòa thuận, mãn nguyện.

Đối với Đông cung, đây là một mùa đông khó khăn.

Trong khi đó, Thôi phủ lại náo nhiệt và ấm áp. Nhân chuyện của quý phi, Thôi Tống lấy lý do bệnh tật, ở nhà nửa tháng, cùng Dương Hằng tận hưởng thú vui đốt hương trong căn phòng nhỏ.

Trong gian phòng nhỏ ấy, trải thảm ấm áp.

Ba chúng ta ngồi bên trong, Dương Hằng đốt trầm hương một cách tập trung, Thôi Tống ngồi sau lưng nàng, nhẹ nhàng chỉ dẫn, hương thơm lan tỏa khắp phòng.

Ta ngồi bên ấm trà, ngái ngủ, quạt trong tay rơi xuống mặt bàn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!