Trong bóng tối lờ mờ của tẩm điện, Lý Huyền Ca khẽ phất màn giường, chậm rãi bước xuống và đứng trước giá nến. Hắn lạnh lùng đưa tay, dập tắt ngọn nến cuối cùng. Điện trở nên tối đen như mực. Hắn không tỏ bất kỳ cảm xúc gì, tiếp tục bước tới, hai tay đẩy cửa sổ ra.
Đột nhiên, hắn giơ tay che mắt, ánh sáng từ bên ngoài chiếu vào chói lóa khiến hắn không thể nhìn thẳng.
Chàng tỉnh rồi sao?
Ta từ trên giường ngồi dậy, tiến tới mở cửa điện. Chỉ trong chốc lát, cung nhân đã vào trong, mở hết các cửa sổ, mang giá nến đi. Cả tẩm điện trở lại rực rỡ.
Lý Huyền Ca nhìn ta qua những cung nhân ra vào, nét mặt không chút cảm xúc:
"Nàng dùng thủ đoạn này với ta?"
"Chẳng ảnh hưởng gì đến thân thể cả."
Ta đi vòng ra sau kệ sách, lấy một cuộn thánh chỉ màu vàng, đưa cho hắn:
"Giang sơn và mỹ nhân, chàng chọn mỹ nhân. Nếu mỹ nhân chọn giang sơn, chàng sẽ làm thế nào?"
Lý Huyền Ca mở cuộn thánh chỉ ra xem, nhướng mày nhìn ta:
"Thánh chỉ phong hậu, đây là gì? Chiêu hàng sao?"
Hắn tùy tiện ném thánh chỉ trở lại tay ta.
"Không phải chiêu hàng, mà là thực hiện lời hứa. Chàng từng nói, nếu chàng xưng đế, sẽ phong ta làm hoàng hậu. Nay ta có thể xưng đế, tất nhiên cũng phong chàng làm hoàng hậu."
Lý Huyền Ca nói:
"Ta chưa từng lừa nàng, nhưng nàng đã lừa ta. Dù nàng có giữ năm nghìn người này hay đánh úp năm vạn quân kia, phụ thân ta cũng sẽ tiếp tục phái binh tiến vào kinh thành, vô ích thôi."
Ta bước ra ngoài điện, đứng trên lan can nhìn xa xăm, ngắm nhìn mùa thu tráng lệ khắp nơi, gương mặt kiêu hãnh:
"Vậy thì đánh đi, đối chọi với họ —"
Ta dang rộng đôi tay, để hắn nhìn ta rõ hơn, từng lời từng chữ nhấn mạnh:
"Lý Huyền Ca, thời thế đã đổi thay, ta giờ là người nhà họ Triệu, kế thừa giang sơn của nhà họ Triệu. Phía sau ta là hoàng thân quốc thích, là thế lực Thịnh Quốc Công phủ. Ta là dòng dõi chính thống hoàng tộc, còn phụ thân chàng là kẻ phản nghịch.
Ta không bình định phản loạn, chẳng lẽ lại dâng giang sơn cho kẻ khác?
"Ta thở dài một hơi, ngước nhìn về nơi xa:"Bất kể thắng thua, nếu nhanh thì ba năm năm tháng, nếu chậm thì bảy tám chục năm.
"Ta quay đầu nhìn Lý Huyền Ca, lại đưa thánh chỉ cho hắn:"Chàng làm hoàng hậu của ta trong ba năm năm tháng, chẳng phải tốt hơn sao?
"Hắn nhìn đi chỗ khác:"Nếu ta nhận thánh chỉ của nàng, phụ thân ta sẽ thế nào?
"Ta đưa thánh chỉ sát mắt hắn:"Ta sẽ phong ông ấy làm *quốc trượng."
(*quốc trượng: cha vợ của vua =)) )
Lý Huyền Ca đứng sững, hơi cúi đầu, ánh mắt dần trở nên u ám. Đúng lúc ta nghĩ hắn sẽ không nhận, khi ta chuẩn bị rút tay lại, hắn bất ngờ đoạt lấy cuộn thánh chỉ, nắm chặt trong tay, tay hắn dùng lực mạnh đến mức gân xanh nổi lên.
Hắn nhắm mắt đầy đau khổ, từng chữ từng câu bật ra:
"Minh Vấn Thu, nàng thực sự coi ta như chó để giễu cợt."
Mắng ta xong, hắn cầm thánh chỉ bước đi, vừa cúi đầu vừa mở cuộn thánh chỉ ra đọc kỹ, bất cẩn va phải Lý Mục.
Lý Mục nhanh chóng bước đến bên cạnh ta:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!