Ta tiếp tục viết: "Phu quân, sao chàng có thể nghe lời người ta mà để nỗi oan khuất trút lên người ta? Từ ngày chia tay, sớm tối thương nhớ, ăn ngủ không yên, thân xác hao gầy. Dù Thôi Tống hại ta, chà đạp ta, tất cả ta đều bất đắc dĩ mà chịu đựng.
Nay ở kinh thành vì chàng dẹp yên hiểm họa, mong chàng sớm ngày trở về.
"Ta cắt một lọn tóc, dùng sợi chỉ đỏ buộc lại, đặt vào phong thư. Lý Mục đón lấy thư, nghi ngại hỏi:"Chuyện này liệu có tác dụng không?Cứ thử xem sao.
"Ba ngày sau, Lý Huyền Ca hồi đáp. Ta mở phong thư, bên trong không có bức thư nào, chỉ rơi ra một lọn tóc kết tóc phu thê, rơi nhẹ vào lòng bàn tay ta. Kết tóc, đôi ta không nghi ngờ gì nhau. Lý Mục:"Hiệu quả thật."
19
Năm xưa, bốn người mà cha ta từng tiên đoán, giờ chỉ còn lại Lý Huyền Ca.
Thôi Tống đã chết, thái tử bị giam lỏng, Hiền vương đi theo ta.
Họ đều mang mệnh cách thiên tử.
Ta đứng trên tường thành, phóng tầm mắt ra xa, ngắm nhìn khung cảnh kinh thành rực rỡ. Lại như trở về đêm ấy, đêm mà cha ta gọi ba tỷ muội chúng ta đến, khẽ nói từng lời:
"Người xem mệnh nếu muốn thay đổi mệnh cách của người khác, nhất định phải có mối quan hệ đủ thân cận. Các con gả cho ba trong số bốn người đó, thuận theo tâm ý họ, dùng thuật số để can thiệp, kéo dây điều chỉnh, làm lệch bàn cờ thiên mệnh, đổi thay thế cục thiên hạ."
Nhị tỷ nhíu mày, hỏi:
"Phụ thân, còn người thứ tư thì sao?"
"Chỉ có thể đặt cược một lần mà thôi."
Giống như cha ta đã tiên đoán ——
Bốn người, chúng ta đã gả cho ba, đi đến hôm nay, chỉ còn lại một người cuối cùng.
Đêm ấy, khi hai tỷ tỷ rời đi, chỉ mình ta ở lại, lặng nghe cha dặn dò nhiều điều.
Lời người như còn văng vẳng bên tai. Cha ta đứng dưới hiên, ngẩng lên nhìn trăng tròn đêm đó, áo bào phất phơ trong gió, nói:
"Vấn Thu, Vọng Xuân tính tình ôn hòa, ôn nhu, còn Văn Hạ bướng bỉnh và dễ gãy. Chỉ có con…"
Cha lặng nhìn ta thật lâu, rồi cười trầm ngâm:
"Chỉ có con, con mang mệnh Thất Sát Khiêu Thần. Chỉ cần gắn bó thân cận lâu dài, con sẽ dần chiếm đoạt mệnh cách của người ấy."
Thất Sát Khiêu Thần, mệnh chủ đoạt.
Gió nổi, cờ bay. Đoàn quân của Lý Huyền Ca đã gần sát kinh thành.
Lý Mục đã theo lệnh ta chuyển một số người ra ngoài cung. Trong khi đó, hoàng cung đang gấp rút chuẩn bị nghi thức đăng cơ. Long bào và cung trang của hoàng hậu được thợ may hoàn thành suốt ngày đêm.
Để trấn an Lý Huyền Ca, ta đã hứa sẽ lập tức đăng cơ sau khi hồi cung, thậm chí còn cho hắn xem qua mẫu thêu, nhưng có lẽ hắn chẳng để tâm.
Còn về Tứ muội Minh Tá Đông, vẫn không chịu yên phận. Cung nhân phục vụ nàng mang đến một chồng thư, cho ta thấy nàng đã lén chặn thư từ giữa ta và Lý Huyền Ca, thậm chí còn tìm cách liên hệ với hắn.
Ta giữ những lá thư đó lại, ngón tay gõ nhịp trên bàn:
"Các ngươi phục vụ trong cung lâu nay, thử nói xem, đứa trẻ trong bụng Minh phu nhân, rốt cuộc là của ai?"
Cung nữ thành thật kể lại từng chi tiết, từ lúc Tứ muội vào cung, gặp những ai, làm những gì.
"Tiên đế rất yêu mến Minh phu nhân, nhưng ân sủng như của trưởng bối. Nếu nói có tình cảm nam nữ thì chỉ là lời đồn nhảm..."
Ta khẽ nhíu mày, vì biết rõ đó không phải là của tiên đế.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!