Đánh suốt nửa giờ, Y Na cảm giác trên trán mình đều chảy mồ hôi, nàng lau một cái, sau đó cầm đao xương giắt bên thắt lưng lên.
Sói không ngừng kêu, cuối cùng càng tụ càng nhiều, rốt cục cả đàn vọt về hướng bọn họ. Ba thú nhân lấy ba người địch một lũ, nam nhân nhân loại cũng nhanh chóng cầm lấy vũ khí chuẩn bị hỗ trợ.
Sói mặc dù không có trí tuệ như thú nhân, nhưng sức mạnh động tác cũng không kém bọn họ. Hơn nữa số lượng đông hơn, cho nên có phần áp đảo.
Tử Hổ hét lớn một tiếng, biến thành hình thú vọt thẳng ra phía trước, lập tức tách đàn sói thành hai phía, lập tức tán loạn ra.
Vừa tách ra, nhân loại liền tụ thành từng nhóm từ ba đến năm người đối phó với một con sói, nhưng tình huống cũng không lạc quan, một móng vuốt sói liền chụp bay mấy người.
Tử Hổ hành động chung quanh Y Na, tận lực không cho sói tới gần nàng. Nhưng Y Na lại phát hiện bởi vì hắn chiếu cố nàng, cho nên trên người bị sói cào bị thương.
Đau lòng a, bây giờ dù sao hắn là chồng mình, sao có thể mặc kệ hắn bị thương đâu?
Y Na cắn chặt răng, liều mạng!
Nàng nắm đao xương ở trong tay, thấy Tử Hổ đang đánh nhau với một con sói, nàng đem tất cả đạo nghĩa giang hồ để ra sau đầu, cầm đao đâm tới.
Nhưng nàng quên một chút, da sói rất dày. Tuy nàng dùng hết toàn lực, nhưng chỉ tạo nên một cái lỗ rất nhỏ sau lưng nó mà thôi.
Lúc này sói ăn đau, quay lại táp một cái.
Dù sao Y Na từng được huấn luyện, liền cúi người né đi. Nhưng lúc ngồi xổm trên mặt đất nàng liền thấy được "hoa cúc" phía dưới cái đuôi sói đang vểnh vểnh.
Nguyên nhân là, lúc sói đánh nhau vì sợ mình ngã sấp xuống cho nên đong đưa cái đuôi chống đỡ thân thể. Bây giờ nó cùng Tử Hổ ôm nhau đánh đá, cái đuôi này khẳng định là phải cong lên, cũng bởi vậy vừa vặn bị Y Na nhìn thấy.
Y Na nhớ đến lần trước mình thành công, trong lòng cười hắc hắc, đây thật sự là cơ hội trời ban. Nàng giơ đao xương lên, dùng toàn bộ khí lực không chút nghĩ ngợi nhắm ngay "hoa cúc" của con sói, liền đâm vào.
Xoẹt!
Đối với phương bị Y Na bạo "hoa cúc", rên rĩ một tiếng ngã xuống đất.
Nàng vui sướng rút đao ra, sau đó hai mắt sáng lên nhìn bốn phía, xem có cơ hội tiếp tục bạo "hoa cúc" hay không.
Tử Hổ hét lớn một tiếng, hắn cho rằng phương pháp này tốt lắm, cho nên chủ động lôi một con sói lại, mình đứng ở phía trước hấp dẫn lực chú ý của nó.
Anh chồng nhà mình thật là tri kỷ, hợp tác lần đầu thành công trọn vẹn, hắn lập tức tìm được mục tiêu thứ hai.
Y Na cũng không làm hắn thất vọng, thật cẩn thận tránh ở xung quanh bọn họ, chỉ chờ con sói nhếch cái đuôi lên liền hành động.
Tử Hổ cố ý thẳng người đánh nhau, con sói đành phải nâng hai chân trước đứng lên, dùng hai chân sau chống đỡ. Đây là cơ hội, trong lòng Y Na nâng lên chữ V chiến thắng, lập tức lao ra đâm đao xương về phía trước, một con sói đáng thương lại bị bạo "cúc".
Sau khi bạo rất nhiều "hoa cúc", Y Na tổng kết, "hoa cúc" là rất yếu ớt, không nên đâm vào.
Nhưng sau khi nàng bận rộn bạo rất nhiều lần, phát hiện một chuyện, đó là nhân loại hình như học được chiêu này của nàng. Vì thế, nàng thấy có mấy nam nhân chạy phía trước hấp dẫn sói chú ý, phía sau có người cầm khúc xương đâm vào hoa cúc của sói.
Cứ như vậy, sau hai ba giờ, khi tất cả mọi người lâm vào tình trạng kiệt sức là lúc, bầy sói bởi vì tổn thương hơn phân nữa mà quyết định lui về trong rừng sâu.
Trận đánh nhau này, bọn họ thắng lợi, mà bầy sói chết hơn phân nửa, nguyên nhân chết nhiều nhất đó là bị ***.
Sau khi các thú nhân chiến thắng liền chạy vòng quanh rống to, Y Na kéo Tử Hổ nói: "Ngươi chữa thương cho tốt hãy rống."
Nàng bôi thuốc cho Tử Hổ, sau đó lại phát giác làn da thú nhân thật sự là cứng như tường thành, lúc nãy thấy là bị thương, nhưng kiểm tra lại chỉ là bị thương ngoài da mà thôi.
Nhưng nhân loại tổn thất rất lớn. Đã chết mấy người, bị thương hơn mười người. Bọn họ bỏ người chết lại, một lần nữa tổ chức cuộc lữ hành.
Y Na cũng không có trách bọn họ máu lạnh, vì thế giới này là như thế, bọn họ không có thời gian cùng sức lực để ý tới người đã chết, bọn họ có thể sinh tồn đã rất không dễ dàng. Lựa chọn như vậy đối với bọn họ là có lợi nhất.
Y Na thấy bội phục bọn họ, vẫn có thể đi theo thú nhân một quãng đường rất xa, mới ngừng lại vào buổi tối.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!