Thú triều, Tử Hổ giải thích cho Y Na, chính là nhóm động vật vì một thời gian dài tìm không thấy nước mà tập hợp lại chạy tới lãnh địa của các thú nhân uống nước.
Nhưng bởi vì số lượng quá lớn, có thể giẫm chết hoặc làm bị thương thú nhân. Cho nên, các thú nhân cùng phối ngẫu sẽ tránh ở trên cây không xuống dưới. Mà hình như Tử Hổ rất thích thú triều, Y Na rất nhanh liền biết nguyên nhân.
Bởi vì khi thú triều qua đi, có rất nhiều thi thể động vật bị giẫm chết hoặc là húc chết, hắn có thể nhảy xuống cây lôi lên ăn, không cần đi săn.
Nhưng Y Na không thích tình trạng này, bởi vì Tử Hổ kề cận nàng cả ngày, lúc không có việc gì làm liền nâng chân nàng, kéo quần lót của nàng ra. Cái này cũng chưa tính, hắn còn muốn sử dụng lũ hoan hợp cho nàng.
Cái này không phải sẽ câu dẫn lũ động vật lại đây sao?
Cực lực cự tuyệt hắn, nói: "Bây giờ không được, ta còn chưa khỏe đâu!"
Tử Hổ gầm nhẹ, ở bên người nàng cọ đến cọ đi, thậm chí còn giơ đại thụ chà xát ở trên đùi nàng.
Y Na nhìn bầy động vật chạy ào ào, nào có tâm tư nghĩ đến chuyện kia, bèn nắm chặt thân cây ngủ đi. Nhưng đang ngủ, liền cảm thấy có người nhân cơ hội đánh lén, hơn nữa còn dùng sức chen vào một ít.
Y Na đau đến kêu to, nơi đó vẫn hơi hẹp, hơn nữa mấy hôm trước lưu lại di chứng còn chưa khỏi hẳn, khi đại thụ duỗi ra tiến vào, nàng liền cảm thấy giống như một cây đao cắm vào, khiến nàng nhe răng nhếch miệng, liền đá một cước.
Dù sao thứ đó về sau còn dùng, cho nên không có nhẫn tâm đá nơi đó của Tử Hổ, mà đá vào trên đùi hắn.
Tử Hổ ngay cả mày cũng không nhăn một chút, xem như nàng đang gãi ngứa hắn, nắm chân nàng tiếp tục không ngừng cố gắng. Y Na phát hiện tư thế bây giờ chính là nam trên nữ dưới rồi, đây là đãi ngộ không thể cầu, vì thế nàng chịu đau chỉ vào đống hoan hợp, bây giờ không thể không có nó.
Tử Hổ hiểu ý, mở ra chấm một ít, xoa xoa ở nơi đó của nàng.
Bởi vì thú triều, cho nên không có thú nhân hoặc dã thú dám chạy loạn chung quanh. Ở trên cây, Tử Hổ thả lỏng một hồi, vừa ma xát cửa mình của Y Na muốn cho nàng mau chóng ẩm ướt, vừa nói: "Rất nhỏ, rất chật… nơi này của nàng không thích ta tùy tiện đi vào."
Y Na đỏ mặt thở dốc nói: "Không cần nói…" Vốn đủ thẹn thùng rồi, hắn còn nói ra liền thêm xấu hổ vô cùng.
Tử Hổ đương nhiên không nói nữa, hắn đem tất cả ngôn ngữ chuyển thành hành động.
____________________
Y Na ngủ đến mơ mơ màng màng, cảm giác bên người trống trơn, mở mắt nhìn không thấy tung tích Tử Hổ. Nghĩ hắn nhất định là thừa dịp sau khi thú triều qua, chạy đi múc nước, bởi vì hai ngày này nước đã không nhiều lắm.
Nàng xoa thắt lưng, nghe xương kêu răng rắc một tiếng.
_"Ai da, con cọp đáng chết này, cũng không biết nhẹ nhàng một chút, nếu lại bị hắn va chạm, xương sẽ gãy không còn một cái. Lần sau không cần dùng loại tư thế đáng sợ này nữa." Y Na đỡ thắt lưng mình, muốn ngồi lên hoạt động một chút.
Nhưng đột nhiên nghe được có một trận tiếng bước chân truyền đến, rõ ràng là thú triều! Sao lại xuất hiện vào lúc này, Tử Hổ không có việc gì đi!
Hắn cho dù có lợi hại hơn nữa, đối mặt với nhiều động vật như vậy cũng là không có biện pháp đi, nếu không hắn cũng sẽ không tránh ở trên cây.
Nàng gấp đến đổ mồ hôi, liền đứng ở trên cây hô to lên: "Tử Hổ mau trở lại, thú triều đến đây, ngươi mau trở lại…"
Bởi vì đầm nước gần đây đã cạn, cho nên có lẽ Tử Hổ phải múc nước ở nơi rất xa.
Y Na chưa từng nghĩ nguy hiểm sẽ đến gần như vậy, rất có thể nàng sẽ không còn nhìn thấy Tử Hổ. Nếu không nhìn thấy hắn, vậy thế giới này hình như sẽ không có ý nghĩa.
_"Tử Hổ, Tử Hổ… A…"
Hình như có động vật đụng phải gốc cây, hơn nữa khí lực không nhỏ. Y Na đang nửa quỳ kêu Tử Hổ, không cẩn thận té xuống dưới.
Lần này thật phải chết, Y Na nghĩ như vậy liền nhắm hai mắt lại.
Nhưng đột nhiên nàng cảm thấy mông rất êm, thì ra mình cưỡi ở trên lưng một con động vật điên cuồng lao đầu về phía trước. Tình hình này tuy rằng là may mắn, nhưng về sau thì sao?
Y Na bất đắc dĩ, cho dù nàng đại nạn không chết, cũng là đâm lao phải theo lao a!
Con động vật mang theo nàng chạy đến vũng nước, nàng vốn nghĩ có thể nhìn thấy Tử Hổ, nhưng đàn động vật không biết bị kinh hãi cái gì, phóng đi tiếp, hơn nữa không chút do dự chạy ra khỏi lãnh địa của Tử Hổ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!