Y Na dùng sức cầm lấy cánh tay Tử Hổ, muốn mở miệng nói chuyện.
Nhưng nói đến bên miệng đều là "Ưm..." "A..." "Ư...", xấu hổ chết được.
Rơi vào đường cùng, nàng chỉ có thể một lần phun một chữ.
_"Ngươi! Có thể! Mau! Chút! Không! Rất! Nhiều! Dã! Thú! Xem!!"
Tử Hổ gầm nhẹ ở bên tai nàng, sau đó nhẹ nhàng liếm lỗ tai nàng giống như đang an ủi, nhưng vẫn không ngừng.
Y Na rối rắm vạn phần, bởi vì hắn chẳng những không ngừng động tác mà còn tăng tốc độ. Lúc này đây, ngay cả từng từ nàng cũng không phát ra được nữa, mà chỉ là một chuỗi rên rỉ…
Trong lúc đó nàng cúi đầu nhìn trạng thái cây đại thụ, OMG, còn dư gần nửa cái ở bên ngoài chưa tiến vào, nhưng mình cũng đã hoàn toàn đầy. Nếu toàn bộ đi vào, nàng không còn sống nữa.
Rõ ràng Tử Hổ không có vội vã đi vào toàn bộ, hắn hình như là muốn làm cho nơi đó của nàng rộng hơn một chút, cho nên lúc động cố ý dời một chút sang đông, dời một chút sang tây, sau đó lại chậm rãi hướng ngay giữa.
Phương pháp này tốt lắm, rất kích thích.
Y Na cảm giác đầu mình có chút váng, sức lực chậm rãi biến mất, nàng bắt đầu hoài nghi nếu mình còn tiếp tục bị Tử Hổ xâm lược như vậy thì sẽ chết mất, làm sao bây giờ, làm sao bây giờ?
Cắn răng chịu đựng cảm giác sắp đến cao trào, toàn thân đều đã chuẩn bị tốt, thả lỏng ra. Đột nhiên Tử Hổ thay đổi động tác, hắn dùng một tay vịn bụng nàng, đem cả người nàng đặt ở trên da thú.
Rốt cục đổi tư thế, nhưng nàng cũng không phải động vật, vì sao lại dùng tư thế này? Hơn nữa Tử Hổ đáng giận kia, ngay cả đại thụ cũng chưa chịu rút ra, lấy tay nâng bụng nàng lên, dùng sức đâm vào trong.
Ưu điểm lớn nhất của tư thế này là, đại thụ của Tử Hổ có thể thẳng tiến sâu hơn một chút, nhưng khi trở ra, Y Na liền cảm thấy bụng có cái gì đó bị kéo ra ngoài ngoài, có một chất lỏng chảy dọc theo chân nàng.
Là máu? Chẳng lẽ bị nứt vỡ?
Y Na hoảng sợ, dùng một tay chống da thú, cúi đầu nhìn đến giữa hai chân.
Không phải máu, nhưng không phải máu thì là cái gì? Hơn nữa là từ đại thụ kia đi vào rồi trở ra liền phun ra một lần!
Nàng đang tỉnh sao? Tại sao có thể như vậy?
Y Na không hiểu thân thể mình, nhưng nghĩ nghĩ, đại khái các chàng trai cùng các cô gái khác đều là như vậy đi!
Nhưng là thật thoải mái, phi thường thoải mái.
_"A…" Y Na quát to một tiếng, thần trí tạm thời mê li. Nàng nghĩ mình hôn mê, nhưng rất nhanh lại tỉnh táo lại.
Nơi đó cùng toàn thân không ngừng run rẩy, mà Tử Hổ thở dồn dập lên, dùng sức động thân đem đại thụ kia đâm sâu vào.
Y Na cảm thấy cả bụng bị trướng, sau đó có một thứ nóng bỏng phun ra. Thân thể nàng rốt cục được đặt ở trên da thú, nằm thở dốc từng ngụm.
Lúc Tử Hổ rút đại thụ ra, còn lưu lại một dòng trắng đục trên đùi Y Na. Sau đó Tử Hổ liếm nơi đó của nàng, hình như muốn rửa sạch.
Vì sao đến rửa sạch cũng dùng phương thức tà ác như vậy?
Không riêng gì nơi đó, ngay cả chất lỏng trên đùi nàng Tử Hổ cũng liếm. Sau đó đột nhiên từ trên cây nhảy xuống, ở bốn phía gầm rú, trong thanh âm hình như có vui sướng thắng lợi.
Y Na hiểu thú nhân là một loại sinh vật hiếu chiến, cho nên ở tình huống có dã thú vây xem, làm cho Tử Hổ vô cùng hưng phấn. Còn nàng, bây giờ chỉ có một loại cảm giác, chính là buồn ngủ!
Ngủ suốt hai ngày, trong thời gian đó Tử Hổ thay da thú một lần, bởi vì tấm da thú kia đã ướt như đem nhúng nước.
Hai ngày này, trừ bỏ ăn cơm uống nước đi WC, đến tay nàng cũng không động một chút, ngay cả nói cũng lười.
Tử Hổ thực lo lắng, hắn không có thấy nàng mở mắt, nhưng vẫn liếm nơi đó của nàng, hơn nữa còn giúp nàng tìm thức ăn của con người, bồi ở bên người nàng.
Y Na biết nơi đó của nàng sưng lợi hại, đại khái không qua năm sáu ngày sẽ không đỡ đâu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!