Chương 3: [chương 2] Giành Đến Cướp Đi

Một chiêu này là bởi vì nàng cùng sư phụ dạy võ phòng thân nghĩ tới trong khi đấu, bởi vì vô luận như thế nào nàng cũng không thắng được vị sư phụ đó, liền suy nghĩ đến chiêu này.

Hơn nữa kỳ quái chính là trăm lần như một, nàng quát to một tiếng "hầu tử thâu đào", vị sư sự đó theo bản năng sẽ nhìn tay nàng, cho nên nàng liền sửa thành dùng chân đi "thâu đào".

Kết quả làm cho vị sư phụ đó yên lặng không nói gì, hai mắt lệ rưng rưng tiễn nàng ra trường, cũng nói với hiệu trưởng, nếu hiệu trưởng lại phê chuẩn nàng vào trường học, hắn nhất định từ chức.

Hiện tại nam nhân kêu rên ôm lấy nơi bi thương của mình lăn lộn trên mặt đất, tuy nói hình thể hai người rất chênh lệch, nhưng đó cũng là nơi yếu ớt nhất của nam nhân, bị Y Na đạp một cước thật mạnh như vậy lập tức muốn thành thái giám rồi.

Y Na thấy hắn ngã xuống, nhẹ nhàng thở ra, vội vàng nhân cơ hội chạy đi.

Lại nghe nam nhân kia đột nhiên ngửa mặt lên trời tru lên một hồi, nàng cả kinh, hay là hắn kêu đồng bọn tới? Quả nhiên, phía trước xuất hiện hai nam nhân chặn đường.

Y Na thấy bọn họ xoa hai tay mở hai chân, giống động tác của động viên bóng rổ phòng ngừa cầu thủ đối phương chạy tới. Ngay cả lo lắng cũng không có thời gian, liền trượt người chui qua chân một nam nhân chạy tiếp.

Đồng thời cũng một chút, bởi vì nam nhân nơi này không có mặc quần lót. Vừa trượt, nhìn thấy một mảnh đen tuyền, nàng cơ hồ ngã xuống đất hôn mê, ôi bi thương quá, một đời trong sạch của nàng, cứ như vậy mà bị hủy!

Hai nam nhân không nghĩ tới nàng phản ứng nhanh như vậy, xoay lại muốn chộp tới. Y Na quay lại liền tung trái tung phải một quyền, đạp vào khớp sau gối của hai nam nhân. Bọn họ chỉ cảm thấy chân mềm nhũn, khuỵu gối quỵ xuống.

Y Na hiện tại thực cảm kích chính mình học nhiều công phu như vậy, vốn ở niên đại hòa bình chỉ có thể dùng để rèn luyện thân thể, chưa từng nghĩ đến sẽ có một ngày đánh người hữu dụng như thế. Khi nàng chưa kịp cảm động, đã thấy phía trước bốc lên một mảnh cát bụi. Vội vàng ổn định thân mình, đã thấy mười mấy nam nhân chạy tới, trong đó còn có ba nam nhân thập phần cường tráng kia.

Rồi sau đó, cái tên tóc bờm ngựa cùng hai gã đứng chặn cũng đuổi theo. Lần này là trước có sói sau có cọp, nguy hiểm!

Y Na thấy tên tóc bờm ngựa ngay cả da thú cũng không thèm mặc, trần trụi nổi giận đùng đùng đuổi theo nàng.

Đối với "tiểu đệ" của hắn, nàng tự động không dám nhìn, chỉ nhìn thân trên của hắn.

Hắn chỉ vào nàng, rống lớn vài tiếng, lại nói lớn tiếng mấy câu. Tiếp theo hướng Y Na chộp tới.

Lần này chộp không phải là thắt lưng của nàng mà là tóc của nàng.

Y Na lui về phía sau một bước, phát hiện nàng đã không còn chỗ chạy, chỉ cầu tên đó sẽ không bởi vì tức giận mà đánh bị thương mình.

Nếu thực sự như vậy, đành phải liều mạng. Tuy thắng là không có khả năng, nhưng còn có thể thừa dịp náo loạn để đào tẩu.

Nam nhân kia oa oa kêu to, móng tay sắc bén như của động vật đã sắp phóng đến trước mắt.

Phía sau Y Na là hai nam nhân, nàng không nghĩ chủ động dâng tặng chính mình cho người ta bắt giữ, liền vươn tay tát tay của hắn.

Một tiếng "bốp" vang lớn, mấy nam nhân hình như đều giật mình. Mà Y Na thu tay về xoa ở sau lưng, đau quá, da này tựa hồ là da con nhím, đánh vào đau muốn khóc.

Tên bóc bờm ngựa xấu hổ quá hóa giận, tiếp theo lại chụp tới.

Y Na đang nghĩ ngợi, dùng phương pháp gì mới đánh bại được hắn, thì đột nhiên xuất hiện một bàn tay trắng chắn trước mặt nàng. Nếu cái tay kia không có lông tơ màu trắng vàng tinh tế, nàng còn cho rằng đó là tay của một người bình thường.

Là nam nhân tóc tím, hắn muốn làm cái gì?

Vừa mới nãy lúc nàng kêu cứu mạng, bọn họ chỉ thờ ơ, sao hiện tại đột nhiên ra tay ngăn trở.

Bất quá nàng xem ánh mắt đối phương, cảm thấy được hình như nó tỏa sáng, tựa hồ như muốn ăn tươi nuốt sống nàng.

Không sai, tên tóc bờm ngựa nhíu mày gầm nhẹ một tiếng. Nam nhân tóc tím cũng rống lại một tiếng, thanh âm trầm thấp, giống như âm thanh khiêu chiến của động vật.

Bọn họ rống, nam nhân tóc vàng bên kia cũng rống theo.

Kế tiếp, lại có năm ba nam nhân cũng phát ra tiếng rống âm điệu khác nhau nhưng ý tứ thì giống.

Y Na không hiểu, nàng không biết ngôn ngữ động vật, làm sao có thể hiểu được.

Vì thế ánh mắt liếc trái liếc phải chuẩn bị thừa dịp náo loạn mà bỏ trốn, chính là đột nhiên xuất hiện thêm một kẻ bên cạnh. Chỉ cảm thấy hai tay căng thẳng, cả thân hình nàng liền bị bắt lấy. Tiếp theo nàng bị nam tử mặc áo da thú đen trói một bên.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!