Đại não Y Na đã muốn trống rỗng, nàng có thể nghĩ đến là hình ảnh bà thím nào đó ôm cháu nhà mình đi tiểu tiện.
Nhưng nàng đã trưởng thành, hơn nữa còn là nữ sinh, trạng thái này thật sự rất làm cho người ta rối rắm.
Tiểu đi! Phía sau có một cái giống đực nhìn chằm chằm, quần lót còn không có cỡi ra. Không tiểu, bụng căng, hơn nữa tư thế này thật sự là nhịn không được.
Tử Hổ lại nói: "Xì xì."
Y Na từ chối một chút, lại cảm giác phía dưới đã hơi ướt, động nữa chỉ sợ càng xấu hổ.
Nàng đành phải nói: "Quần chưa cởi…"
Tử Hổ nhìn nhìn cái quần, sau đó ngón tay kéo một cái, đáy quần liền giãn ra, rời khỏi vị trí trung tâm. Y Na thừa nhận da chim này rất đàn hồi, như vậy mà vẫn không rách.
Nhưng, tuy rằng nàng hạ dũng khí rất lớn, nhưng như trước là không thể tiểu ra.
Mặt Y Na đỏ bừng, nơi đó càng khó chịu, nhưng tiểu không được.
Đây là hai cú đả kích về mặt tâm lý cùng sinh lý, mắt nàng thiếu chút nữa liền trợn trắng!
Ngay tại khi nàng khóc không ra nước mắt, liền cảm thấy phía dưới có một ngón tay thô ráp vỗ nhẹ vào bụng dưới vài cái, nói:
_"Xì xì!"
Vừa vỗ là trời sụp đất nứt, tâm lý Y Na còn chưa chuẩn bị tốt, chợt nghe nơi đó đã muốn xuất hiện thanh âm rào rào.
Nàng hoàn toàn hỏng mất, từ nhỏ đã không có ai dùng động tác cùng ngôn ngữ giúp nàng về mặt sinh lý bài tiết như vậy. Không còn mặt mũi gặp người, thực không còn mặt mũi.
Y Na lấy hai tay bụm mặt, ngay cả nhìn Tử Hổ một cái cũng không dám.
Chờ sinh lý vấn đề được giải quyết xong, Tử Hổ ô. Chọn nội khố nàng lên, buông ngón tay, nơi đó của nàng lại khôi phục nguyên dạng, nhưng mặt đã muốn mất, da mặt dày như tường thành rồi.
Tử Hổ lại hoàn toàn không thèm để ý, vẫn nằm úp đi ngủ.
Bởi vì Y Na vừa mới bị kích thích quá lớn, cho rằng chỉ có ngủ mới có thể làm cho mình thoát ly khỏi thực tại, cho nên cũng lựa chọn ngủ luôn. Nhưng mà, lúc nằm xuống lại quay đi, không muốn cho Tử Hổ nhìn thấy vẻ quẫn bách của nàng.
Lúc bầu trời tối đen, Tử Hổ lại bắt đầu hành động. Hắn mang theo Y Na hai con thú nhỏ nửa chết nửa sống còn lại bắt đầu hành động.
Lúc này, bọn họ xuyên qua thảo nguyên, lại qua một ngọn núi, mới dừng lại.
Y Na vẫn là bị ép uống máu, bây giờ nàng hiểu được vì sao Tử Hổ bắt nàng uống máu. Bởi vì nàng phát hiện sau khi uống máu của chúng, chẳng những nàng không có đói, hơn nữa sức khỏe vẫn rất tốt. Huống chi máu có thể uống (tuy rằng là bị ép) nhưng nếu ăn thịt tươi, nàng thật sự là một ngụm cũng không thể nuốt vào.
Đồng thời Y Na phát hiện, không riêng gì Tử Hổ, còn có nhiều thú nhân khác đã di chuyển. Ở ban đêm lúc lên cây, có chút thú nhân đã chiếm ở nơi đó. Cho nên Tử Hổ có lúc sẽ đổi chỗ, có lúc bởi vì cái vị trí đó quá tốt mà đuổi các thú nhân khác đi.
Có mấy thú nhân không mang theo phối ngẫu nói chuyện rất tốt, có lúc thậm chí chủ động làm nhường vị trí. Nhưng nếu là thú nhân mang theo phối ngẫu, hai người liền phải đánh một trận mới có thể quyết định là nhường hay không nhường.
Y Na biết Tử Hổ ở trong các thú nhân được cho là tương đối lợi hại, bởi vì suốt đường đi, bị đuổi xuống luôn là mấy thú nhân khác.
Mà phối ngẫu của mấy thú nhân này cũng là nữ thú nhân, nhưng cũng không tham dự chiến đấu, chỉ ở bên cạnh nhìn.
Cái này đối với Y Na mà nói dù cho nhưng mà cho dù có đấu với thú nhân cao bằng mình, như thế nào thì mình cũng không chiếm được thế thượng phong.
Cứ như vậy đi được ba buổi tối, bọn họ dừng lại trong một khu rừng sâu.
Bởi vì là buổi tối cho nên Y Na cũng không thấy rõ ràng toàn cảnh, vừa đến nơi đây Tử Hổ đã đem nàng ra bờ hồ tắm, sau đó lại bắt đầu nhìn bốn phía.
Y Na chú ý tới lãnh địa lần này của bọn họ rất nhỏ, ước chừng chỉ có mấy trăm thước vuông. Mà hắn kiểm tra bờ hồ xong liền đem Y Na đặt ở trên cây, còn mình thì đi tuần tra xung quanh, nàng đoán rằng hắn vừa đi sẽ gặp nguy hiểm.
Quả nhiên, sau khi trở về, trên người Tử Hổ mang theo mùi máu tươi, Y Na khẩn trương kiểm tra thân thể hắn, lại phát hiện thì ra bị thương không phải là hắn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!