Y Na che mình cái mũi, sau đó vỗ vỗ mặt, lúc xác định mình không có bởi vì loại kích thích quá độ này mà chảy máu mũi, thì Tử Hổ đang cầm một miếng thịt đặt ở trước mặt nàng nói: "Ăn!"
Y Na muốn rửa mặt trước, vì thế nàng bắt đầu lấy chậu đá rửa mặt. Rất nhanh, cái kia chậu rửa mặt được mang lại. Y Na rửa xong, quần áo da thú cũng được đưa tới.
Nàng yên lặng mặc vào, tổng cảm cảm thấymình giống kẻ há mồm chờ cơm tới miệng. nhưng mà nàng à đưa lưng về phía Tử Hổ mặc áo vào, quay đầu lại đã thấy Tử Hổ đang cúi đầu đùa nghịch cái gì ở giữa hai chân mình.
Hắn không nhịn không được cho nên tự an ủi mình đi! Nhưng nhìn kỹ, thấy hắn thì ra là cảm thấy quần lót kia không thoải mái, kéo kéo nó ra phía ngoài.
Đương nhiên không thoải mái, lớn như vậy lại giấu trong quần lót nhỏ như vậy. Nhưng, sao hắn lại đột nhiên nghĩ tự ngược mình như thế?
Mặc Tử Hổ đem thịt đưa cho nàng, sau đó lắc lắc, ý tứ là bảo nàng ăn.
Y Na chạy lâu như vậy lại ngủ hồi lâu quả thật đói bụng, nàng há mồm ăn vào. Cảm thấy hôm nay thịt thực mềm, đại khái là thịt thú con. Ăn mấy miếng đột nhiên thấy Tử Hổ còn kéo kéo cài quần, không khỏi nhớ tới một sự kiện.
Hắn vừa mới mân mê nơi đó, hình như không rửa tay đã cầm thịt đưa cho nàng, nghĩ đến đây miệng co rút, cố như thế nào cũng ăn không vô nữa.
_"Ăn." Tử Hổ thấy nàng không ăn liền thúc giục.
_"Dao đã đánh mất, xé không nổi." Y Na nhìn miếng thịt so đo, Tử Hổ lập tức hiểu được. Hắn đoạt lấy khối thịt trong tay Y Na, đảm nhận nhiệm vụ xé thịt!
Y Na vội vàng nói: "Không cần lấy tay…"
Tử Hổ ngẩn ra, nhìn nhìn hai tay mình sau đó nhìn nhìn Y Na, tuy rằng khó hiểu nhưng hắn đột nhiên biến thành con cọp dùng miệng xé thịt.
Nước mắt Y Na liền rơi ào ào, dùng miệng không bằng lấy tay đi? Đang rối rắm, đã thấy trên mông con cọp này vẫn còn cái quần lót! Chỉ cần hắn hơi dùng sức, khối da thú kia liền bay, nhưng hắn chính là không nhúc nhích, chuyên tâm cắn thịt đặt ở trước mặt nàng.
Y Na thấy buồn cười, nàng cắn răng chọn một khối thịt xem như sạch sẽ đặt vào miệng. Nhưng lúc này con cọp ra một động tác, hắn ngồi dưới đất nâng chân sau lên một cái, sau đó dùng miệng cắn cắn khối da thú kia, có thể thấy được cho dù biến thành cọp, nơi đó vẫn đang ở ủy khuất hắn.
Động tác này thật sự rất buồn cười, hơn nữa hắn phát ra tiếng kêu cực không thoải mái, Y Na cắn cắn thịt rốt cục không nhịn nổi mà phun ra.
Khanh khách cười một trận, con cọp lại không hiểu nghiêng đầu nhìn nàng, nhưng chân sau vẫn duy trì trạng thái ban nãy.
Thật sự là rất giống một con mèo to!
Y Na cười đủ mới nói: "Ngươi không thích có thể không mặc nó." Nói xong chỉ chỉ cái quần lót!
Tử Hổ biến thành người nói: "Ta mặc, nàng sẽ cao hứng?"
Y Na lắc đầu nói: "Ngươi không thoải mái ta sẽ không cao hứng."
_"Nhưng nàng mới vừa cao hứng."
_"Ta bởi vì… Ách…" Nàng không biết nói tiếp như thế nào, đành nói: "Tóm lại ngươi không cần mặc, như vậy ta sẽ càng cao hứng."
Tử Hổ nghe hiểu, liền kéo xuống.
Nhưng mà, trói buộc được cởi bỏ, thứ cực đại kia lại hoàn hoàn chỉnh chỉnh nhảy ra.
_"Khụ, ngươi có thể mặc da thú vào!" Y Na ngẩng đầu không nhìn.
Ngay cả khi nàng đã xem qua rất nhiều lần, nhưng vẫn không khỏi có chút thẹn thùng.
Tử Hổ chọn một khối da thú khoác lên, nhưng chỉ khoác ở hạ thân, nửa người trên để trần.
Y Na nghĩ đại khái bây giờ thời tiết đã bắt đầu ấm áp lên, cho nên hắn không cần mặc. Bây giờ, Y Na không nghĩ chạy thoát. Bởi vì dù sao nàng trốn không thoát, phía dưới so với trên đây còn nguy hiểm hơn. Tạm thời cứ sống như vậy đi, bây giờ Tử Hổ có lẽ sẽ không làm gì nàng.
Chính như nàng suy nghĩ, thời tiết thật ấm lên chỉ trong một đêm, tuyết tan toàn bộ, gió cũng nổi lên. Mà trong gió, mang theo hơi ấm cuồn cuộn.
Tử Hổ bắt đầu rụng lông, trong động thường xuyên đầy lông, bay loạn trong không trung.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!