Cứ như vậy ngày lại ngày trôi qua.
Y Na phát hiện rất nhiều chuyện thú vị, nhất là Tử Hổ rõ ràng không đánh răng, nhưng răng hắn lại trắng dọa người. Càng thêm kỳ quái là miệng không có hôi! (điểm ấy là lúc đột nhiên bị hắn liếm cảm nhận được)
Nàng cũng có rất nhiều ngày không có đánh răng, chỉ lấy ngón tay chà xát răng, nhưng lâu lâu luôn cảm giác miệng có mùi thực khó chịu.
Bởi vì Tử Hổ càng ngày càng ôn hòa, cơ hồ không hề rống nàng một tiếng. Thậm chí động một chút là giúp nàng vuốt tóc (dùng đầu lưỡi!) thậm chí là chân!
Y Na chưa từng bị nam nhân liếm chân, trong lúc nhất thời không thích ứng kịp, xấu hổ chạy ra khỏi động.
Hôm nay, nàng cùng Tử Hổ đi ra ngoài.
Nàng đi theo phía sau càng nghĩ càng xấu hổ, nhưng con cọp phía trước cũng không ngừng quay đầu đối nàng, dùng sức lắc lư cái đuôi của mình.
Hắn càng ngày càng thích biến thành cọp, mà Y Na cũng chú ý tới lông ngực hắn chẳng những không nhạt màu mà ngay lông cổ cũng dần dần hồng lên.
So với lúc trước càng thích sạch sẽ, động tí là đi tắm suối nước nóng, ngâm mình còn lâu hơn Y Na. Thân thể còn muốn lăn qua lăn lại ở giữa cây cỏ, làm hương vị trên người vô cùng dễ ngửi. Quan trọng nhất, nàng phát hiện hôm nay hắn dùng một loại cây cỏ to để chà răng!
Cây cỏ đó mùi thơm ngát, hơn nữa trên thân cây có chút vảy thô có thể chà sạch răng. Nếu không như thế, đặt ở trong miệng hương vị cũng không tệ lắm.
Cây cỏ này là có thể ăn !
Phát hiện này làm cho Y Na vô cùng cao hứng, nàng tìm cách đó không xa có vài cây, liền dùng đao cắt. Hôm nay rốt cục có thể ăn thức ăn khác ngoài thịt!
Tử Hổ lại biến thành con cọp to nằm trên cỏ, bởi vì trong rừng có cây cối chung quanh cho nên không có tuyết và băng, nhiệt độ không khí cũng cao hơn một chút. Hắn nằm rạp trên mặt đất, trừng một đôi mắt cọp nhìn Y Na chằm chằm. Chòm râu động động, như muốn chơi đùa cùng nàng!
Có thể nhìn ra hắn thật cao hứng, Y Na đi về phía trước vài bước, mắt hắn cùng cái đuôi lại động, nhìn theo. Nhăn nhó khóe miệng, nàng xoay người đi ra sau, ánh mắt hắn lại nhìn theo, cái đuôi lại lắc!
Cái này hình như rất giống trò chơi mèo vờn chuột mà ti vi hay chiếu, chẳng lẽ hắn muốn chơi đùa cùng mình? Đang nghĩ ngợi, đột nhiên một cái thân ảnh thật lớn giống như trận gió từ bên người lủi qua, nàng hoảng sợ quay đầu lại, đã thấy kia con mèo to kia đã không thấy bóng dáng. Quay đầu lại, không ngờ hắn ghé vào chỗ đối diện.
Y Na vừa muốn khóc vừa muốn cười, con cọp lớn như vậy làm sao còn chơi đùa. Đang nghĩ ngợi, có cái móng vuốt to nhẹ nhàng vỗ ở trên mặt mình, sau đó một cái đầu cọp lớn lại cọ cọ ở nàng trước ngực.
Có đáp lại một chút hay không?
Y Na nhẹ nhàng nâng tay lên vỗ ở trên đầu hắn, như vậy xem như cùng hắn chơi đùa đi!
Không chơi thì còn may, vừa chơi liền cảm thấy cái móng vuốt tăng thêm lực, đè bả vai nàng, ấn ngã xuống đất.
Tử Hổ vừa nằm xuống, đầu to cọ ở trên vai nàng, cái đuôi thượng vỗ vỗ trên nền cỏ, trong yết hầu phát ra tiếng kêu thoải mái.
Y Na lớn như vậy còn chưa từng nằm lăn trên mặt đất như thế này, nàng nghĩ đầu tóc mình chắc thành hình con nhím rồi. Thật vất vả Tử Hổ mới ngừng động tác vô cùng thân thiết, nàng đứng lên phủi lá cỏ dính trên người!
_"Trở về đi, ta muốn thử nấu canh!"
Tử Hổ ít nhất nghe hiểu lúc ý nàng muốn đi về lúc này, hắn không tình nguyện đứng lên lắc lắc lông trên người đi tới.
Lúc hắn đứng lên Y Na chợt phát hiện, lúc hắn biến thành cọp, ngay cả lông trên cằm đều biến thành phấn hồng. Này nhất định là tiến hóa nào đó, nàng cho là như thế.
Sau khi trở về nàng rửa sạch cái loại cỏ dại không biết tên này, dùng dao cắt thành từng đoạn rất nhỏ. Sau đó lại xắt thịt, xắt rất nhỏ. Tiếp theo đặt nồi ở trên đống lửa, đỏ nước nào rồi lại đem một ít muối đất đen đen gì đó mà Tử Hổ thường mang theo bỏ vào nồi!
Cái nắp làm bằng gỗ cây, mặt trên Tử Hổ khoét một cái lỗ cho nàng. Nếu muốn mở ra, liền dùng nhánh cây làm thành chiếc đũa là có thể.
Đợi đã lâu, khí nóng trong nồi không ngừng bốc lên. Y Na biết có thể là chín, liền mở nắp nồi. Nàng vội vã lấy chén đá đến, dùng cái muỗng đá múc một ít vào chén.
Vừa thơm vừa nóng, quả nhiên ăn ngon. Cảm động rớt nước mắt, nàng rốt cục ở chỗ này đã nấu được một bữa ăn ngon. Nhưng mà đối với Tử Hổ vẫn giúp mình, cũng không thể cho người ta ngồi nhìn không, vì thế đặt bát ở bên miệng hắn nói: "Ngươi ăn thử xem ngon không?"
Tử Hổ bây giờ cho dù là ban ngày hay buổi tối nếu không cần thiết đều không muốn biến thành người hình, nghe nàng nói liền đem đầu lưỡi vói vào trong chén liếm liếm.
Y Na chờ, nhưng đột nhiên cái đầu cọp to đùng của hắn lắc mạnh, đứng lên đi ra ngoài. Chỉ chốc lát ngậm một miếng thịt quay về đặt ở trên đống lửa, sau đó nằm chờ thịt chín.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!