Y Na nhân cơ hội vung một chân lên, lại dùng đến chiêu "hầu tử thâu đào".
Lần này không giống lần trước, tuy rằng dùng lực không quá lớn, chính là hai quả đào này đã rất quen thuộc, chín sắp rụng khỏi cây rồi.
Cho nên Y Na giành thắng lợi thực nhẹ nhàng! Nàng nhảy ra rất xa, ngay cả quần áo đều không có kịp nhặt liền chạy vội ra ngoài.
Người hiện đại nói chuyện phiếm trên mạng hay nói về chạy lõa thể, chính là không có mấy người thực sự dám chạy kiểu ấy.
Nàng hiện tại là bị bức, nếu chú ý quần áo thì có thể bị cường bạo. Tuy rằng nàng cũng không cảm thấy mình là trinh tiết liệt phụ cái gì, nhưng là lần đầu tiên cũng rất giá trị a!
Chạy ra khỏi động, hiện tại nàng chỉ có một ý nghĩ, đi tìm Từ Hổ cứu nàng. Ngoài trời, gió mưa lạnh như băng quất vào người nàng. Không chút suy nghĩ liền kêu to:
_"Từ Hổ…"
_"Dừng lại." Thì Thần mãnh nhào tới, sắc mặt vô cùng khó coi.
Đại khái bởi vì "quả đào" của hắn còn đau, cho nên động tác cũng không nhanh nhẹn như ban đầu. Y Na nghiêng người lăn qua né, hai tay ôm ngực, hai chân rất nhanh đá ra.
Thì Thần lấy cánh tay chặn, hắn gầm nhẹ một tiếng, nhưng trong thanh âm lại lộ ra hưng phấn.
Nam nhân này có khuynh hướng bị ngược sao, vì cái gì đá hắn, hắn còn hưng phấn!
Y Na hiện tại cũng mặc kệ tinh thần võ đạo gì đó, một lòng một dạ liền đem tất cả công kích đặt ở "quả đào" – nơi yếu ớt nhất của nam nhân. Chỉ có đem "quả đào" đá nát , hắn mới không còn muốn cường bạo nàng.
Nhưng đối phương cũng đoán được ý nghĩ của nàng, vẫn che chở "quả đào" của mình, không cho nàng đá đến. Đang lúc hai người vô cùng lo lắng, Y Na bị trượt chân ngã trên mặt đất.
Hiện tại bởi vì thời tiết rét lạnh, mưa vừa chạm mặt đất liền kết băng. Y Na mang giầy, nhưng là dày đế trơn, nó không da thú, rất sần sùi, có thể bám trên mặt băng.
Té một cái, nàng cảm giác mông mình đã nứt thành bốn mảnh. Vừa muốn đứng lên, chỉ thấy Thì Thần vung tay tới.
Cái quần bò đáng thương của Y Na, vị trí ngay giữa hai chân bị nắm rách một lỗ lớn, ngay cả quần lót của nàng cũng bị móng tay hắn xé rách.
_"A…" Y Na vội vàng kẹp chặt hai chân, lăn người tránh ở sau một tảng đá. Từ lúc còn nhỏ, cái nơi kia chưa có bị bất kỳ ai nhìn qua, hiện tại lại một thú nhân nhìn thấy, cái này bảo người ta làm sao chấp nhận.
Càng thêm khó khăn chính là, thú nhân này hưng phấn, sau đó lại lao tới tảng đá.
Lần này phải làm sao bây giờ, trốn nữa thì mặt sau là vách núi đen. Nàng là vì bảo vệ danh tiết mà nhảy xuống, hay là vì tánh mạng đem lần đầu tiên giao ra đây?
Tim đập cơ hồ đồng điệu với bước chân của Thì Thần đi tới, Y Na nhặt một hòn đá nhỏ bên cạnh lên, chờ hắn lại đây liền động thủ đánh. Cho dù không thể đánh bể, nhưng hy vọng có thể cho tìm đường trốn.
Đúng lúc này, một tiếng thú gầm rú vang lên trong rừng rậm. Y Na thấy một con cọp chạy vội đến, lấy tốc độ kinh người đánh về phía Thì Thần.
Thì Thần lắp bắp kinh hãi, thân thể đột nhiên hướng ra ngoài mở từng bước tránh thoát cái cắn của Từ Hổ. Bất quá, đồng tử hắn cũng biến thành của thú. Hai người cũng không có nói chuyện, mà cùng nhau gầm rú. Ngươi hò ta đáp được ba bốn lần, Từ Hổ không chút do dự đánh móc sau gáy, há mồm cắn thẳng đến yết hầu Thì Thần, tựa hồ phải lập tức cắn chết hắn.
Bọn họ không phải bạn bè sao? Nhớ rõ cách đây không lâu còn đi chung. Hiện tại nhìn thấy một thú một người bộ dạng hung ác đánh nhau, giống như trước đây chưa từng quen nhau.
Đang lúc nàng ôm bộ ngực đã bị lạnh muốn đông lại là lúc, Từ Hổ đột nhiên dùng cái đuôi to quất một cái, đánh trúng Thì Thần như nhuyễn côn, ngã thẳng xuống bên cạnh vách núi đen. Nơi đó lại bởi vì đường trơn, hắn đứng lại không vững liền té xuống.
Trong không trung truyền đến một tiếng hét thảm thiết, có phải đã ngã chết hay không?
Chính là nàng còn chưa có kịp quay đầu đi nhìn thảm trạng của đối phương, đã bị Từ Hổ đặt trên mặt đất. Hắn dùng sức ngửi tới ngửi lui ở trên người nàng, thẳng đến nghe được Y Na ôm bộ ngực không buông tay hắt xì một cái thật to mới ôm nàng vào động. Vào trong động, Y Na được Từ Hổ đặt lên da thú.
Hắn kề sát làm nàng có chút sợ, lỡ hắn cho rằng đó là yêu đương vụng trộm, nàng phải làm sao? Vẫn là nên giải thích một chút đi!
_"Ta không có cùng hắn… Ách, đừng liếm, nơi đó hơi ngứa…" Tuy rằng chân bởi vì vừa mới nãy vật lộn với Thì Thần mà bị thương, nhưng một nơi cực kỳ mẫn cảm đột nhiên bị người, à, là thú nhân dùng đầu lưỡi cực trơn mịn liếm cũng là vừa tê vừa ngứa, nói không nên lời là cái cảm giác gì.
Muốn cười, chính là nơi đó còn có chút đau.
Nàng biết nước miếng động vật có tác dụng trị liệu miệng vết thương, nhưng chỉ bị thương hai ba chỗ mà thôi, không cần phải liếm cẩn thận như vậy đi!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!