Không giống người khác, Tử Hổ căn bản là không tránh không trốn. Mà một cước của Y Na coi như đá vào kim cương, vừa cứng vừa đau, nàng kêu thảm thiết một tiếng, thu chân. Đồng thời, nút áo trước ngực nàng đã bị Tử Hổ mở ra.
Hắn vốn muốn xé rách, nhưng thấy nàng quý cái áo này cho nên chỉ dùng tay cởi.
Y Na lui về phía sau, hiện tại thân thể đã muốn dán dính trên vách đá. Mà Tử Hổ lại tiến tới, cơ hồ là kề sát nàng. Một bàn tay ấn vào vách phòng ngừa nàng chạy trốn, một tay khác nhẹ nhàng cầm lấy hai khối trắng hồng trước thân nàng.
Hình như hắn cảm thấy hứng thú đối với cái bra, nhẹ kéo sang trái, nhẹ kéo sang phải, sau đó đem hai ngón tay nhẹ nhàng dò xét vào.
Y Na cứng ngắc toàn thân, hai ngón tay kia vừa đụng tới nơi không nên đụng. Nơi đó cực kỳ non mềm, cực kỳ sợ va chạm.
Hai ngón tay Tử Hổ rất thô ráp, móng tay lại cứng, mới vừa đụng tới Y Na liền kêu sợ hãi một tiếng. Thanh âm này làm cho cả sơn động rung lên, hai cái ngón tay của Tử Hổ cũng ngừng lại, không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Hắn nhìn Y Na, suy nghĩ xem nàng kêu to vì cái gì. Y Na không chút nghĩ ngợi nói: "Rất đau, ngươi bỏ tay ra."
Tử Hổ quả nhiên nghe lời lấy tay ra, sau đó nhìn ngực của nàng nói: "Nàng rất kỳ lạ."
Y Na đã tức giận đến phát cuồng, lớn tiếng nói: "Ta làm sao kỳ quái, ngươi mới kỳ quái, đột nhiên sờ nơi đó, ngươi biến thái." Nàng dùng hết toàn lực rống lại, thấy mặt đối phương không đỏ không trắng, trong lòng uể oải, người này căn bản là không biết nàng là đang mắng hắn, biểu tình này chỉ có nghi ngờ cùng hoang mang.
Nhìn trời, đây là một thú nhân thuần khiết!
Bất quá, đối phương cuối cùng nhìn ra Y Na tức giận, cho nên không hề làm ra hành vi như vậy nữa. Nàng được thả ra, đem quần áo mặc vào người.
Không tắm, Y Na cứ cảm thấy thân thể không thoải mái, không ngứa chỗ này thì ngứa chỗ kia, đứng ngồi không yên. Nhưng đây coi như là mùa đông, muốn đi đâu tắm rửa đây?
Hỏi Tử Hổ? Có thể tự tìm phiền toái hay không.
Rối rắm suốt hai ngày, ở thời điểm nàng quyết định bí quá hoá liều, nhân lúc Tử Hổ đi ra ngoài săn thú lại dùng nước tuyết lau một chút.
Bởi vì thức ăn có hạn, sức ăn của Tử Hổ ăn lại lớn kinh người. Cho nên hắn mỗi hai hoặc ba ngày đều đi ra ngoài săn thú một lần, địa điểm chính là rừng rậm thoạt nhìn cực kỳ hắc ám kia. Mỗi lần trở về đều có thu hoạch.
Y Na mấy ngày nay biết được mấy loại thịt động vật của thế giới này, về phần bộ dáng lúc còn sống ra sao thì không có nhìn thấy.
Tóm lại, động vật nơi này hoàn toàn khác với thế giới của mình. Nàng cho rằng phần lớn là dị dạng, nhiều sừng hoặc là nhiều đầu, có thậm chí nhiều đuôi. Nhưng hình thể đều rất lớn so với thế giới của mình, da cũng vô cùng thô ráp.
Hôm trước hắn mang về một con giống như con thỏ, chỉ là so với con thỏ bình thường nàng thấy thì lớn gấp hai gấp ba, răng nanh rất sắc nhọn, xem ra là con vật có hình con thỏ. Bất quá thịt rất ngon, ngon hơn thịt gà.
Tử Hổ ăn hơn một nửa, mà Y Na chỉ ăn nửa cái đùi đã no rồi. Thấy vậy, Tử Hổ rất không hài lòng, giơ một khác đùi khác ở trước mặt nàng rống lên vài tiếng. Thẳng đến Y Na ôm bụng rên rỉ, nói ăn không vô nữa, hắn mới bỏ qua.
Tuyết vừa mới tan thành nước, Y Na nhìn vào nước soi bộ dáng hiện tại của mình. Hơn mười ngày mà thôi, khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng đã muốn tròn lên, còn tiếp tục như vậy nữa, sẽ trở lại hình dáng mập mạp ngày xưa.
Không được, phải vận động. Chính là, bên ngoài rất lạnh. Vừa mới ra ngoài toàn thân đã phát run, nàng thật sự không có dũng khí lại đi ra.
Trước vẫn là mát xa thân thể đi!
Tuyết hòa tan một chút, nàng đang nghĩ động tác có nên nhanh hơn không, đột nhiên cửa hang không còn ánh mặt trời, nàng vội buông củi trong tay xuống, ngẩng đầu lên nói: "Ách, ta chỉ là muốn rửa mặt…" Dù sao chính mình tạm thời trốn không thoát, vẫn là chung sống hòa bình với bạn cùng phòng thì tốt hơn.
Tử Hổ cũng không nói chuyện, đưa tay ôm lấy nàng.
Y Na không biết hắn muốn làm cái gì, cũng biết hắn không thích nói chuyện, nhưng nàng chính là kiểu người một ngày không nói chuyện thì sẽ nghẹn chết. Vì thế hỏi: "Ngươi dẫn ta đi nơi nào?" Những lời này rất đơn giản, hẳn nghe có thể hiểu đi!
Quan sát gần đây cho thấy, Tử Hổ đại khái có thể nghe hiểu nói chuyện bình thường. Tỷ như nói, ăn cơm, uống nước, ngủ. Nhưng một ít từ lạ thì nghe không hiểu, như biến thái, hỗn đản! (chắc là mỗi ngày đều mắng chửi người)
Nơi bọn họ đi tới chính là khu rừng rậm mà hắn không cho phép nàng vào, Y Na cho rằng bên trong có vô số dã thú, vì không muốn dọn vào sống trong bụng dã thú, cho nên nhẫn nại không tiến vào. Không nghĩ tới hôm nay lại bị hắn ôm đến.
Bọn họ đã đi một đoạn đường rồi, xung quanh vẫn im lặng. Tử Hổ thỉnh thoảng rống vài tiếng, sau đó tạp âm chung quanh trong rừng cây đều biến mất.
Đây là cái gọi là thú vương thì có thể làm mưa làm gió phải không?
Tử Hổ đi rất nhanh, rất nhanh đã mang nàng vào thật sâu. Y Na bắt đầu có chút sợ hãi, rừng rậm này càng đi càng xa, càng sâu, càng tối. Đến tột cùng hắn muốn dẫn nàng đi nơi nào? Là bởi vì nàng rất không nghe lời, cho nên muốn đem nàng đút cho dã thú?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!