Editor: Na
(* Đến cuối chương Na sẽ tiết lộ nhé:3. Hint: Không phải anh yêu em đâu:)))
Nghe vậy, Tạ Như Hạc biểu lộ sững sốt một chút, sau đó cố gắng không cười ra tiếng. Anh lập tức đứng dậy, bước tới tiệm bánh ngọt, đứng bên cạnh Thư Niệm, khom người bế cô lên.
Chân của Thư Niệm còn đang tê, phản ứng chậm một chút, sau đó mới bị Tạ Như Hạc bế vào bên trong cửa hàng đồ ngọt.
Lúc đi ngang qua quầy tiếp khách, Tạ Như Hạc thuận tay cầm thực đơn.
Rốt cục Thư Niệm mới ý thức được hành động vừa nãy của mình có chút ngốc nghếch, lúc này cúi đầu, cảm thấy có chút quẫn bách. Cô buông tay Tạ Như Hạc ra, chạy về phía trước trước, ngồi vào vị trí ngồi đối diện anh.
Trên mặt bàn chỉ có laptop của Tạ Như Hạc, giấy và bút, còn có một ly cà phê.
Còn lại không có gì cả.
Tạ Như Hạc nhìn cô một cái, cầm thực đơn trên tay thả trước mặt cô, rồi cũng ngồi xuống.
Thực đơn này vốn vừa dày lại lớn, giống như một cuốn từ điển hơi mỏng. Thư Niệm tốn sức mở ra, lẩm bẩm nói "Em quên ngồi xổm lâu sẽ đi tê chân..."
Tạ Như Hạc ừ một tiếng, thờ ơ nói "Vậy lần sau đứng..."
Thư Niệm gật đầu
Một lúc cũng không nhớ nổi tại sao lại phải ngồi xổm
"Anh có muốn ăn gì không?" Thư Niệm mở thực đơn, nhìn hình ảnh in trong đó, biểu tình rất do dự "Cảm giác món nào cũng ngon"
Ánh mắt Tạ Như Hạc đưa lên một chút, nhẹ giọng nói "Em giúp anh gọi một món đi"
"A..." Thư Niệm giương mắt nhìn anh "Cái nào cũng được sao?"
"Chỉ có thể được hai món" Tạ Như Hạc thu hồi tầm mắt, bổ sung nói "Lát nữa đi ăn tối"
Lời nói này phá nát tâm tư của Thư Niệm, vẻ mặt cô ấp úng, nhắm mắt giải thích "Em chỉ giúp anh gọi món, hỏi anh có ăn hay không, không có ý định cho anh ăn"
"Vậy sao?" Giống như là đang suy nghĩ, Tạ Như Hạc rất nhanh lại nói "Vậy không cần gọi món cho anh"
"..."
-
Không biết nơi này bánh ngọt sẽ như thế nào, sợ lãng phí, cuối cùng Thư Niệm không có gọi nhiều, chỉ gọi một phần tư bánh ngọt cùng một ly trà sữa. Cô không có chuyện gì để làm, đưa người sang nhìn Tạ Như Hạc đang làm gì.
Không bao lâu, lại ngồi về chỗ cũ, ôm điện thoại di động chơi trò chơi.
Đại khái là viết xong, Tạ Như Hạc gấp laptop lại.
Mới vừa đúng lúc này, bánh ngọt cùng thức uống được đem lên, Thư Niệm lập tức để điện thoại di động xuống, hỏi Tạ Như Hạc trước một câu, chắc chắn anh không ăn, sau đó mới tự nhiên mà ăn.
Tạ Như Hạc suy nghĩ một chút, hỏi cô "Thử âm thế nào?"
Cái miệng nhỏ của Thư Niệm cắn bánh ngọt một cái, ôn hòa nói "Em cảm thấy có khả năng, chắc hết tuần này mới có kết quả"
Tạ Như Hạc nghiêng đầu, lại hỏi "Rất nhiều người đến thử âm sao?"
"Vâng, tầm mười mấy người đến. Đúng rồi, em hôm nay..." Thư Niệm dừng lại một chút, đem đồ ăn trong miệng nuốt xuống, nhỏ giọng "Đúng vậy, thật giống như đi giao lưu bạn bè"
Tạ Như Hạc giương mắt "Vậy sao?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!