Edit: Vee
Thời điểm đến thành phố G, đã là chuyện của ba tiếng sau.
Hoàng Lệ Chi đã đến trước mấy ngày rồi, bây giờ đã tự mình ra sân bay đón cô. Thư Niệm rất cảm kích bà ấy, từ đại học đến giờ, Hoàng Lệ Chi đã giúp cô không ít việc.
Bất kể là trong công việc hay cuộc sống hằng ngày.
Thư Niệm lên xe Hoàng Lệ Chi, lên tiếng chào hỏi bà, "Em chào cô."
Hoàng Lệ Chi quét mắt nhìn cô một vòng, nói: "Tết nhất xong hình như em mập lên nhỉ."
Thư Niệm vô thức dùng di động soi soi lại mình.
"Đùa với em thôi!" Hoàng Lệ Chi nhịn không nổi liền bật cười, khởi động xe: "Bây giờ về chung cư cất hành lý trước đã. À đúng rồi, em ăn cơm chưa?"
Thư Niệm lắc đầu nói: "Chưa ạ. Cô ăn chưa?"
Hoàng Lệ Chi nói: "Vẫn chưa no. Chúng ta cùng đi ăn cái đã."
Thư Niệm đáp lại một tiếng, không quấy rầy Hoàng Lệ Chi đang lái xe. Cô cúi đầu nhìn điện thoại, lại quay về cửa sổ đang nói chuyện phiếm với Tạ Như Hạc. Cô vẫn chưa trả lời anh.
Cũng không phải là không muốn trả lời, chỉ là khi đó cô không biết nên trả lời thế nào mà thôi.
Cũng không nghĩ rằng cứ lên máy bay như vậy.
Thư Niệm kiên trì nhắn lại:[Tôi đến thành phố G rồi, anh tiễn bạn xong chưa?]
Tạ Như Hạc: [ừm. Tôi về nhà rồi.]
Hai người cũng không nói tiếp đề tài đó nữa, Thư Niệm cũng không hỏi tiếp.
——— vậy anh đến sân bay, rốt cuộc là để tiễn ai?Hôm sau đến công ty dịch và chế tác phim của thành phố G, Thư Niệm gặp được rất nhiều tiền bối nổi tiếng của lĩnh vực lồng tiếng, kích động đến nỗi nói chuyện còn ngập ngừng. Ở chỗ này cũng không có ít người mới, tuổi tác cũng không chênh lệch lắm so với Thư Niệm.
Cũng không đáng sợ như trong tưởng tượng của Thư Niệm.
Đại đa số mọi người đều là từ những nơi khác đến đây, có rất nhiều cùng ở với nhau, ở gần chung cư Hoàng Lệ Chi. Một đoàn người cùng ra khỏi cửa, rồi cùng trở về một chỗ.
Thời gian trôi qua rất náo nhiệt.
Ở đây, Thư Niệm học tập được không ít kỹ năng và kinh nghiệm từ các tiền bối.
Khiến âm thanh trở thành một tác phẩm nghệ thuật như thế, thái độ vô cùng nghiêm túc và cẩn thận.
Đạo diễn và các diễn viên lồng tiếng đều cố gắng hết sức, lần ghi âm này chỉ mất hai tuần. Thư Niệm cũng không vội vã trở về thành phố Như Xuyên, đi theo một lão tiền bối để học tập, thời gian lại vô tình trôi qua thêm hai tuần nữa.
Cô rất yêu nghề này.
Cảm thấy mình luôn có tinh lực vô hạn để làm chuyện này.
Kể cả không có kết quả gì, nhưng cô vẫn cảm thấy thoả mãn.
Hoàng Lệ Chi nói với cô, thời gian sắp tới đây bà không định về Như Xuyên. Bà hỏi Thư Niệm, có muốn tiếp tục ở lại làm việc với công ty dịch và chế tác phim tại thành phố G, đi theo học tập nhóm lão tiền bối kia không.
Thư Niệm suy nghĩ cả một ngày, cuối cùng vẫn cự tuyệt.
Thư Niệm luôn cảm thấy, mình chưa từng thực hiện lời hứa hẹn với Tạ Như Hạc.
Nói là sẽ cùng anh làm trị liệu phục hồi, mà số lần cùng anh thì chỉ cần dùng đầu ngón tay cũng đếm được. Nếu như không phải lúc trước có gặp anh, thì bây giờ nghe lời đề nghị này của Hoàng Lệ Chi, chắc là cô sẽ đồng ý.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!