Chương 69: Kết thúc

Một năm sau.

Tháng Mười ở Dương Châu, nhiệt độ vẫn giữ hơn hai mươi tư, hai mươi lăm độ. Đèn trong phòng phẫu thuật vừa tắt, người nhà đang nóng ruột chờ bên ngoài lập tức đồng loạt đứng dậy, vây lại gần.

Bệnh nhân là một người đàn ông hơn ba mươi tuổi, dạo gần đây vì gấp rút hoàn thành một dự án mà đêm nào cũng tăng ca đến ba bốn giờ sáng. Sáng nay anh ta đột ngột ngã quỵ vì nhồi máu cơ tim khi đang ở công ty, được cấp tốc đưa vào viện và chuyển thẳng vào phòng phẫu thuật.

Gia đình anh ta phải nhờ vả rất nhiều mối quan hệ mới dò hỏi được tên của Khương Thanh Diễn. Trưởng khoa bị níu kéo đến hết cách, đành phải gọi điện mời Khương Thanh Diễn vốn hôm nay được phân ca nghỉ trở lại làm việc.

Cha mẹ bệnh nhân đều đã ngoài sáu mươi, phải vịn nhau đứng lên, chân tay mềm nhũn vì lo lắng. Chẳng bao lâu sau, cửa phòng phẫu thuật được đẩy ra, Khương Thanh Diễn tháo khẩu trang xuống. Đôi mắt mang chút mỏi mệt nhưng ánh nhìn lại dịu dàng, vừa đúng lúc chạm vào hai ông bà. Ánh mắt của anh khiến người ta thấy yên lòng, chỉ tiếc ông bà vẫn còn đau đáu vì đứa con trai nên không cảm nhận được sự an ủi đó.

"Bác sĩ Khương, chồng tôi sao rồi ạ?" Người vợ bệnh nhân đôi mắt sưng đỏ vì khóc, tay còn nắm chặt một bé gái chừng bốn năm tuổi.

"Sắp tới sẽ chuyển sang phòng ICU. Nếu mọi thứ tiến triển tốt thì 24 tiếng sau sẽ được đưa sang phòng bệnh thường." Khương Thanh Diễn vừa mỉm cười vừa giải thích, khẽ nhéo má bé gái một cái, giọng nói cũng đầy dịu dàng: "Bố cháu sắp tỉnh rồi."

Người vợ liên tục cảm ơn. Cô bé còn nhỏ nhưng không hề sợ người lạ, mỉm cười lộ ra hai má lúm đồng tiền rất duyên: "Cảm ơn anh bác sĩ ạ!"

Khương Thanh Diễn bật cười, dặn dò vài câu rồi quay trở lại phòng phẫu thuật. Hai ông bà vẫn chưa yên tâm, lo lắng kéo tay con dâu hỏi: "Bác sĩ này trông mới hai ba chục tuổi thôi nhỉ? Trẻ quá, liệu có ổn không con?"

Cô con dâu rút khăn giấy lau nước mắt, tảng đá đè nặng trong lòng suốt mấy tiếng cuối cùng cũng được trút xuống, thở phào nhẹ nhõm rồi mới đủ tâm trí an ủi cha mẹ chồng: "Mẹ à, bác sĩ Khương là át chủ bài của khoa Tim mạch đấy ạ, vừa mới từ chương trình hỗ trợ y tế ở Lạc Ba trở về. Mẹ không biết đâu, bố của đồng nghiệp con năm kia cũng phải xếp hàng đợi ca mổ của cậu ấy suốt ba tháng liền đó."

Người già thường tin tưởng những bác sĩ giàu kinh nghiệm hơn. Dù nghe vậy họ vẫn chưa hoàn toàn yên tâm, nhưng dù sao ca phẫu thuật cũng đã thành công. Cả nhà chờ thêm một lúc ở ngoài cửa, đến khi bệnh nhân được đẩy ra thì lập tức đi theo vào ICU.

Khương Thanh Diễn quay về văn phòng thay đồ, ra khỏi thang máy thì trông thấy Lưu Bân và người yêu của ông đang đứng chờ.

Hai tháng trước Lưu Bân ra nước ngoài dự hội thảo học thuật, vòng quanh khắp châu Âu, mới về nước hôm kia. Từ lúc Khương Thanh Diễn trở về, thầy trò họ vẫn chưa có dịp gặp nhau. Người đứng bên cạnh Lưu Bân chính là ông chủ "Như Ý", vẫn chỉnh tề trong bộ vest, đang vươn tay bấm thang máy giúp ông.

"Thầy, Triệu tiên sinh." Khương Thanh Diễn bước nhanh đến chào hỏi.

"Về rồi à?" Lưu Bân mỉm cười quan sát anh, "Không tệ, ở bên kia một năm mà khí sắc còn khá hơn lúc đi nữa."

Người yêu của Lưu Bân cũng đùa theo: "Chắc là nhờ sức mạnh tình yêu rồi, ông chủ Bùi biết cách cưng chiều người ta mà."

Từ khi trọng tâm công việc của Bùi Sâm chuyển về Dương Châu, mấy tháng đầu thường xuyên quay về, có nhiều lần gặp mặt với người yêu của Lưu Bân, ông rất quý trọng Bùi Sâm. Lưu Bân thương học trò như con, vừa nghe đã quay sang lườm: "Không phải ai cũng có cơ hội được chiều đâu nhé, Khương Thanh Diễn nhà tôi không dễ dỗ đâu."

Thang máy đến, người yêu của Lưu Bân giơ tay giữ cửa, mỉm cười phụ họa.

Khương Thanh Diễn bấm tầng hầm, Lưu Bân liếc nhìn, Khương Thanh Diễn chủ động giải thích: "Bùi Sâm đang đợi em dưới đó. Hôm nay là lễ kết nạp Đội viên của Đoá Đoá, phải tới trường dự lễ."

Từ lần đầu Bùi Sâm bế Đoá Đoá theo về Dương Châu đến nhà Lưu Bân chơi, Khương Hồng Sinh liền có thêm một đối thủ cạnh tranh, Lưu Bân thích Đoá Đoá đến mức không tả được.

Vừa nghe lễ kết nạp Đội viên, vẻ mặt Lưu Bân hệt như được xem một ca phẫu thuật có độ khó cực cao, cảm thán không ngớt: "Thằng bé càng ngày càng giỏi ha, giờ còn là đội viên rồi, sau này chắc tiến thẳng lên tiến sĩ mất!"

Khương Thanh Diễn đã quen với việc cả nhà mình tung hô Đóa Đóa lố lăng rồi, mỉm cười gật đầu. Khi thang máy lên tới tầng một, Lưu Bân vừa vẫy tay tạm biệt vừa không ngừng khen ngợi, cứ như từ chuyện gia nhập Đội thiếu niên đã có thể nhìn ra tương lai Đóa Đóa tốt nghiệp bác sĩ đến nơi.

Xe của Bùi Sâm đậu dưới tầng, đang bật đèn cảnh báo. Thấy anh đi tới, Bùi Sâm cũng mở cửa bước xuống.

Khương Thanh Diễn dừng lại, đứng cách mấy bước nhìn Bùi Sâm. Sáng nay Bùi Sâm có cuộc họp, lát nữa còn phải tới trường, nên hôm nay ăn mặc rất chỉnh tề, nhìn vừa điềm tĩnh vừa quyến rũ. Bùi Sâm bước tới trước mặt, thấy anh đứng yên bất động thì giơ tay nhéo má anh một cái: "Càng lúc càng lười, có mấy bước mà cũng phải đợi anh tới đón nữa."

"Bởi vì hôm nay Bùi tổng đẹp trai quá làm em không bước nổi nữa luô." Khương Thanh Diễn cười đáp.

Bùi Sâm cúi xuống hôn bên tai anh một cái, thì thầm rất khẽ: "Chỉ hôm nay mới đẹp trai?"

Tai vừa nóng vừa ngứa, Khương Thanh Diễn rụt cổ lại né tránh, nhưng tay thì vô thức nắm lấy cổ tay Bùi Sâm. Một tiếng còi xe ngắn ngủi vang lên sau lưng, âm thanh vang vọng trong bãi đậu xe ngầm khiến anh giật nảy người, Bùi Sâm theo phản xạ liền đưa tay kéo anh về phía sau mình.

Một chiếc xe trắng đang từ chỗ đậu khác lùi ra, cửa sổ ghế phụ hạ xuống một nửa, Kỳ Nam huýt sáo: "Bác sĩ Khương à, ở bệnh viện mà ôm ấp thế này có làm mất hình tượng quá không đó?"

Trần Ký hơi cúi đầu nhìn ra từ phía cửa sổ bên kia: "Mau lên, trễ chút là không kịp lễ kết nạp là Đóa Đóa khóc nhè bây giờ."

Bốn người, hai chiếc xe nối đuôi nhau rời khỏi bãi đậu. Lễ kết nạp Đội viên là một trong những thời khắc vinh dự nhất của các em nhỏ, nhà trường hôm nay cũng đặc biệt mời phụ huynh đến tham dự, cùng chứng kiến khoảnh khắc thiêng liêng ấy. Một tuần trước, cô giáo chủ nhiệm đã gửi biểu mẫu đăng ký trong nhóm lớp, khuyến khích phụ huynh tạm gác công việc để tích cực tham gia hoạt động của trường.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!