Diệp Dư không đến nhà Thời Tuế, cũng không đến nhà Khương Nhược Ninh. Cô ấy nói muốn về căn nhà cũ trước kia, bên đó không có ai, cô ấy ở tạm chắc chắn không có vấn đề gì. Tuy cách trường có chút xa, nhưng như vậy ba mẹ Diệp Dư sẽ không thể lập tức biết tin tức của cô ấy.
Tần Tranh cảm thấy không ổn, nghĩ đến việc nếu ba mẹ Diệp Dư biết cô ấy đến ở nhà cũ, với cái bộ mặt đó, họ chắc chắn sẽ cho rằng Diệp Dư không thể rời xa nhà bọn họ. Huống hồ Diệp Dư còn có một gã 'bạn trai' đang như hổ rình mồi, ở đó rất không an toàn. Tần Tranh nói: "Bàn bạc kĩ càng đi, tối nay cứ đối phó trước đã. Cậu đến nhà mình nhé?"
Diệp Dư cố chấp, không nhúc nhích.
Tần Tranh bất đắc dĩ: "Dù cậu có đến nhà cũ ở, thì cũng phải để sáng mai tụi mình cùng cậu đi xem có ở được không đã chứ."
Diệp Dư c*n m** d***: "Thật sự ở được mà."
Bọn họ đã bàn bạc khá lâu, phụ huynh lo lắng, lần lượt gọi điện thoại tới hỏi thăm. Vân An ở bên cạnh nhỏ giọng nói tình hình cho Mạc Tang Du, hy vọng nếu dì có đồng nghiệp nào ở gần khu nhà cũ kia, thì nhờ xem giúp một chút. Mạc Tang Du vừa nghe vậy liền nói: "Cần gì phải đến nhà cũ, con bé chuyển đến chỗ dì ở không phải được rồi sao?"
Vân An ngẩn ra một lúc: "Chỗ dì ạ?"
"Đúng vậy." Mạc Tang Du nói: "Chỗ dì không có ai ở, bỏ hoang cả rồi, vừa hay con bé qua đó dọn dẹp vệ sinh giúp dì luôn."
Vân An:...
Mạc Tang Du càng nghĩ càng thấy hay: "Một công đôi việc!"
Cô cũng vừa hay có lý do để không về nhà rồi.
Vân An nói: "Con không biết cậu ấy có đồng ý không."
"Con gọi con bé đến nhà đi, dì nói chuyện với con bé!" Mạc Tang Du hào khí ngút trời. Vân An hết cách, đành phải nói chuyện này với Diệp Dư. Diệp Dư kinh ngạc: "Chỗ ở của dì cậu?"
Những người khác cũng nhìn Vân An. Vân An nói: "Chỗ dì ở trước kia, vẫn luôn bỏ trống, giờ dì ấy ở cùng mình rồi."
Trước đó Vân An và Mạc Tang Du đã trò chuyện, ý của Mạc Tang Du là đợi khi nào hợp đồng thuê nhà bên đó hết hạn thì dì sẽ không gia hạn nữa, mà chuyển thẳng đến ở cùng bọn họ. Lúc đó nàng còn nói: "Nhưng chúng ta chỉ có hai cái giường."
"Thì sao chứ?" Mạc Tang Du nói: "Dì với dì con cũng đâu leo lên giường của con."
Vân An:...
Thật là thẳng thắn.
Có điều, căn nhà đó của Mạc Tang Du ký hợp đồng theo năm, hồi đó dì ham rẻ, ký một lần luôn, đến tháng 5 tháng 6 năm sau mới hết hạn, cho nên phải bỏ trống đến lúc đó. Vân An thấy Diệp Dư do dự, bèn nói: "Tiền thuê nhà cậu cứ nợ đó, sau này có tiền thì trả lại cho dì ấy."
Phòng tuyến tâm lý của Diệp Dư lung lay.
Đến nhà Vân An, Diệp Dư đã bị thuyết phục bởi những câu như "Cách này hay đấy", "Cậu không yên tâm thì viết giấy nợ tiền thuê nhà đi". Mạc Tang Du còn tưởng phải tốn nhiều công sức thuyết phục, không ngờ Diệp Dư lại nói: "Vậy cảm ơn dì, con viết cho dì một tờ giấy nợ được không ạ?"
"Viết cái gì..." Mạc Tang Du còn chưa nói dứt lời thì đã bị Vân An huých cùi chỏ vào tay, dì nói: "Tiền thuê nhà, hai chúng ta mỗi người một nửa."
Diệp Dư nói: "Nhưng dì đâu có ở đâu ạ."
"Không ở nhưng đồ đạc của dì đều ở đó, thỉnh thoảng dì cũng sẽ qua." Mạc Tang Du nói: "Cứ quyết định vậy đi, ngày mai dì sẽ đưa hợp đồng cho con, bây giờ dì đưa con qua đó."
"Dì Mạc." Vân An nói: "Để con đưa cậu ấy qua, dì đi làm cả ngày cũng mệt rồi."
Mạc Tang Du nói: "Mấy con đi học không mệt à?"
Vân An nói: "Lát nữa dì con về mà."
"Được thôi." Mạc Tang Du cười: "Con đưa con bé qua đó, buổi tối cũng có thể ngủ bên đó luôn."
Vân An:...
Nàng không coi là thật, nhưng Khương Nhược Ninh lại để tâm: "Đúng vậy, tối nay chúng ta ngủ bên đó đi!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!