Chương 49: Nhà mình

Nham hiểm! Lòng dạ đen tối!

Từ trước đến nay Tần Tranh không biết, hóa ra Vân An còn có tính cách thế này. Trước đây, thời gian cô và Vân An ở chung cũng không phải là ngắn, sau Tết bọn họ gần như dính lấy nhau, ngoài bảy tám tiếng buổi tối đi ngủ không ở cùng nhau ra, thời gian còn lại đều quấn quýt. Sao lúc đó cô không nhận ra Vân An còn có một mặt như vậy!

Vân An bị cô trừng mắt nhìn nhưng không hề lay chuyển, vẫn điềm nhiên như không.

Khương Nhược Ninh không biết Vân An đang nói khùng nói điên gì, cô ấy nắm lấy tay nàng, đổ một ít kẹo nổ cho nàng, nói: "Thi đấu nhé, người cuối cùng còn kẹo nổ trong miệng thì người đó thắng."

Tần Tranh hỏi: "Thắng thì được gì?"

Khương Nhược Ninh không cần nghĩ ngợi: "Thắng thì mình làm tì nữ cho người đó một tuần!"

Thời Tuế hỏi: "Còn thua thì sao?"

Khương Nhược Ninh nói: "Thua thì làm tì nữ cho mình một tuần."

Tần Tranh lập tức phản bác: "Như vậy không công bằng, chỉ có một người thắng à."

Ba người còn lại đều phải làm tì nữ cho cô ấy à?

Khương Nhược Ninh nghĩ cũng phải, trò chơi có bug rồi, cô ấy nói: "Vậy chúng ta chia ra hai người một cặp thi đấu là được rồi." Nói xong, cô ấy nhớ ra họ có bốn người, lẻ một người. Khương Nhược Ninh nói: "Diệp Dư thì sao?"

Diệp Dư nói: "Mình không sao đâu."

"Vậy không được." Khương Nhược Ninh nói: "Hai cậu ấy đấu với nhau, ba chúng ta đấu với nhau."

Tần Tranh cạn lời: "Cậu ấu trĩ dữ vậy?"

Khương Nhược Ninh: "Cậu có thi không?"

Tần Tranh nhìn Vân An, vừa nghĩ đến việc hôn chùa, cô nghiến răng: "Thi thì thi!"

Cô muốn Vân An làm tì nữ cho cô, bắt nàng làm bài tập về nhà, chép đề, ghi bài vở, còn muốn nàng cõng cô về nhà nữa! Sức nàng lớn như vậy, cho nàng mệt chết luôn!

Tần Tranh vừa nghĩ vậy, liền vui vẻ hẳn lên.

Cô còn chưa thi mà đã có dự cảm mình sắp thắng.

Thời Tuế nói: "Bắt đầu đi."

Hai người đồng thời ngửa đầu, cho kẹo nổ vào miệng, tiếng nổ lách tách vang lên, kèm theo mùi cam của kẹo, xung quanh là tiếng bàn tán vui vẻ ồn ào của các bạn học. Tần Tranh còn chưa kịp nghe kỹ thì Khương Nhược Ninh đã nói: "Tần Tranh, của cậu hết rồi kìa."

Đầu lưỡi cô ngậm lấy viên kẹo nổ, cuộn lại, đúng là hết thật rồi.

Khương Nhược Ninh nói: "Vân An thắng."

Tần Tranh nghe vậy thì nhìn sang Vân An, nói: "Sao của cậu lâu thế?"

Vân An nói: "Tan chậm."

Tần Tranh không phục: "Sao của mình lại tan nhanh vậy?"

Vân An nói: "Nhiều nước thì tan nhanh."

Tần Tranh:...

Ba cô bé ngốc bên cạnh không nghe ra ẩn ý trong câu nói đó. Vì để thắng, Khương Nhược Ninh còn dùng khăn giấy lau sạch nước bọt trên đầu lưỡi, Thời Tuế và Diệp Dư thấy cô ấy bất chấp thủ đoạn như vậy thì ngẩn người.

Khương Nhược Ninh lè lưỡi: "Bắt đầu thôi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!