Chương 26: Thích

Tần Tranh đương nhiên biết điểm kỳ thi tháng của mình lần này không được tốt, nói không tốt là còn khiêm tốn, phải nói là một mớ hỗn độn. Vừa trở về, việc đầu tiên sau khi mở mắt là đi thi, tin chắc rằng không một ai có thể thi tốt được. Cho dù những đề này cô đều đã làm qua, nhưng khi thật sự ra điểm rồi, cảm giác hụt hẫng trong lòng vẫn quá lớn.

Cô tự giễu bản thân kiểu cách.

Đã chuẩn bị tinh thần xếp hạng bét rồi, bây giờ kẹt ở mức giữa, cô lại càng khó chịu.

Thà đội sổ còn hơn.

Tần Tranh nhếch môi, cầm ly nước ấm lên nhấp một ngụm, thuốc đã được nuốt xuống cùng với nước. Vị đắng chát vẫn còn vương trên đầu lưỡi, mãi không tan.

Thời Tuế phía đối diện nhìn sắc mặt cô, nhỏ giọng nói: "Tranh Tranh."

Tần Tranh nhìn Thời Tuế.

Người đứng nhất lần này là Thời Tuế.

Tần Tranh cười: "Vẻ mặt cậu sao thế, thi được hạng nhất thì nhớ khao đó nha."

"Khao chứ, khao chứ." Thời Tuế gãi đầu, hôm thi tháng, cô có nghe Tần Tranh kêu điểm không tốt, nhưng chỉ nghĩ Tần Tranh nói đùa, ai ngờ lại không tốt đến vậy. Thời Tuế nói: "Nếu cậu muốn học phụ đạo thì có thể đến nhà mình."

Tần Tranh lắc đầu: "Không sao đâu."

Câu này là lời thật lòng, không sao cả, cô vẫn có thể đuổi kịp, chỉ là không tránh khỏi cảm giác khó chịu thôi. Từ nhỏ đến lớn, thành tích của cô chưa bao giờ ra khỏi tốp 5 của lớp. Đây là lần đầu tiên cô thi ra được kết quả như thế này.

Nói không khó chịu thì quá giả tạo rồi.

Thời Tuế nhìn sắc mặt cô, cũng không biết nên an ủi thế nào, bèn cắn môi.

Trong nhóm chat vì điểm số này của Tần Tranh mà như vỡ chợ.

[Mình không nhìn nhầm chứ? Tần Tranh thi được bao nhiêu?]

[Có phải chấm sai không? Môn Tiếng Anh của cậu ấy vậy mà chỉ được 110 điểm?]

[Điểm này thật sự không có vấn đề gì chứ?]

[Mình thấy chắc chắn là chấm sai rồi, để mình hỏi cô xem.]

Giữa tất cả những lời quan tâm, một giọng nói không thân thiện xen vào:[Có gì mà chấm sai, không thể là thi không tốt à? Hẹn hò làm điểm số bay màu luôn rồi chứ gì, hi hi.]

[Hẹn hò? Với ai cơ?]

[Hả? Hẹn hò á?]

Một câu nói khiến cả nhóm như vỡ chợ, bàn tán sôi nổi.

Khương Nhược Ninh:[Hẹn hò, với ai vậy? Không lẽ mày định nói Vân An hả? Đồ ngu! @Vu Bất Tiện]

Các bạn học khác nhao nhao:[?]

[Còn tưởng là đang hẹn hò thật.]

[Làm cái gì vậy, người ta thi không tốt đã đủ khó chịu rồi, còn tung tin đồn hẹn hò.]

[Mình thấy cậu là người hẹn hò thì có @Vu Bất Tiện]

Tần Tranh biết Vu Bất Tiện, ngày thường cô ta thân với Khúc Hàm nhất, Khúc Hàm có chuyện gì cô ta đều giúp ra mặt.

Khương Nhược Ninh lại nói:[Nói Tần Tranh với Vân An hẹn hò, thà nói mày với Khúc Hàm hẹn hò còn hơn @Vu Bất Tiện]

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!