Chương 255: Ngoại truyện 15: Kéo về

Tần Tranh, Vân An cùng mọi người ở quê tròn một tuần. Khi trở về Lâm Bình, vì Vân An phải lên trường sớm nên sau khi đưa Tần Tranh về nhà, nàng liền lên Thượng Kinh trước. Tần Tranh thì ở lại Lâm Bình thêm vài ngày, ngày nào cũng đi chơi với Khương Nhược Ninh.

Thời Tuế bị mẹ cô ấy dẫn đi nước ngoài theo điều kiện đã thỏa thuận từ trước. Diệp Dư và Chu Nguyệt Thanh cũng cùng Vân An trở về Thượng Kinh.

Thế nên chỉ còn lại Tần Tranh và Khương Nhược Ninh.

Khương Nhược Ninh dẫn Tần Tranh đi xem phim, ăn cơm, uống cà phê, còn khoe mẽ trong nhóm chat:[Hôm nay lại hẹn hò với Tranh Tranh nè.]

Vân An đọc tin nhắn mà ngứa cả răng.

Nàng rất muốn chặn luôn Khương Nhược Ninh.

Nhưng cũng thích ngắm nhìn Tần Tranh qua ống kính của cô ấy.

Tự do, phóng khoáng, cười tươi rạng rỡ.

Buổi tối khi hai người gọi video, Tần Tranh đang nằm trên giường tập thể dục. Vân An khó hiểu: "Cậu có mập đâu?"

"Sao mà không mập chứ!" Tần Tranh véo phần bụng dưới của mình: "Cậu nhìn đi, mới về nhà cậu có một chuyến thôi mà biết mình tăng bao nhiêu không? Hai ký! Hai ký lô đó!"

Cũng chẳng phải mình Tần Tranh tăng cân.

Quê của Vân An chuộng các món nhiều tinh bột, ở bên đó ăn uống thả cửa xong, ai nấy trở về đều phải giảm cân.

Khương Nhược Ninh tăng ba ký, cô ấy than trời: "Mẹ mình kêu là mình tròn vo."

Ba ký.

Đối với một Khương Nhược Ninh luôn nghiêm khắc với vóc dáng ở kiếp trước mà nói, đúng là đã tròn lên một vòng thật.

Tuy nhiên, cô ấy của hiện tại muốn ăn là ăn, chẳng kiêng khem chút nào. Tần Tranh cũng thích nhìn nét mặt hạnh phúc, đôi mắt híp lại khi ăn của Khương Nhược Ninh, cảm giác như đang bù đắp lại những tiếc nuối của kiếp trước. Mỗi lần Tần Tranh nhìn chằm chằm như vậy, Khương Nhược Ninh lại xua tay trước mặt cô: "Nè! Đừng có mà thay lòng đổi dạ rồi yêu mình đó nha!"

Đúng là đồ tự luyến!

Nhớ đến câu nói đó của Khương Nhược Ninh, Tần Tranh không nhịn được mà bật cười.

Cách một màn hình, Vân An muốn đưa tay véo má cô.

Đang gọi video với nàng mà lại đi nghĩ đến người con gái khác.

Tần Tranh phì cười: "Người con gái khác cái gì chứ, là Nhược Ninh mà!"

"Khương Nhược Ninh thì sao? Ngoài mình ra thì đều là người khác hết." Vân An lầm bầm không vui, nét mặt lộ rõ vẻ dỗi hờn. Tần Tranh thấy nàng ghen với cả Khương Nhược Ninh thì lắc đầu: "Vân An, cậu tiêu đời rồi."

Vân An ngước mắt lên.

Tần Tranh nói: "Cậu đã hoàn toàn bị mình mê hoặc rồi."

Vân An không những không xấu hổ mà còn hùng hồn đáp: "Giờ cậu mới phát hiện ra sao?"

Tần Tranh bị ánh mắt nóng bỏng của nàng làm ngượng ngùng, mặt đỏ lên.

Cô lảng sang chuyện khác: "Dạo này dì cậu với dì Mạc sao rồi?"

Vân An nghĩ ngợi một chút rồi cười thầm.

Tần Tranh: "Cười cái gì vậy?"

Vân An kể: "Chiều nay lúc sang chỗ dì, mình thấy dì ấy đang tìm nhà hàng."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!