Lúc Tần Tranh cúp máy thì mì cũng đã ăn gần hết. Khương Nhược Ninh và Thời Tuế ngồi đối diện cô, thấy cô cúp máy, Khương Nhược Ninh nói: "Mình thấy Lâm Kinh Lạc kia, sao có vẻ như rất thích cậu thế nhỉ?"
Tần Tranh ngước mắt lên, nhìn thẳng vào Khương Nhược Ninh.
Khương Nhược Ninh lẩm bẩm: "Cậu nói cô ta và Vân An có thù, không phải là tình thù đấy chứ?"
Tần Tranh: "Tình thù?"
Khương Nhược Ninh: "Đúng vậy, mối thù giữa tình địch."
Tần Tranh:...
Cô nói: "Mình vẫn chưa có sức hút lớn đến vậy đâu."
Khương Nhược Ninh: "Sao lại không? Cậu không biết đó thôi, vừa mới nhập học mà đã có hai ba bài đăng về cậu rồi."
Người ưu tú luôn nhận được nhiều sự chú ý hơn, bất kể là ưu tú về thành tích hay ưu tú về ngoại hình. Tần Tranh thành tích tốt, ngoại hình lại OK như vậy, được yêu thích là chuyện quá bình thường. Tần Tranh nói: "Chuyện của cô ta và Vân An, không liên quan đến mình."
Khương Nhược Ninh nói: "Thôi được rồi, mình còn tưởng hai người họ sắp vì cậu mà đánh nhau nữa chứ."
Tần Tranh: "... Bớt đọc tiểu thuyết lại đi."
Khương Nhược Ninh không phục, được Thời Tuế đút cho một miếng bánh gạo mới thôi không bĩu môi nữa. Ăn xong, họ phải quay về trường, Thời Tuế không thể đi vào theo. Tần Tranh thấy hai người quyến luyến không rời, liền chủ động tạo không gian cho họ: "Mình về ký túc xá trước đây, hai cậu cứ từ từ nói chuyện."
Khương Nhược Ninh: "Cậu về rồi hả? Không phải còn phải đến lễ hội chào đón tân sinh viên sao?"
Tần Tranh nhìn cô ấy: "Cậu đi được chắc?"
Tay cô ấy còn chẳng nỡ buông tay Thời Tuế ra nữa là. Khương Nhược Ninh cúi đầu nhìn hai bàn tay đang nắm lấy nhau, định rút ra thì bị Thời Tuế nắm chặt hơn, mặt cô ấy hơi đỏ lên. Tần Tranh vui vẻ: "Mình vào đây."
Khương Nhược Ninh "Ây" một tiếng, còn chưa kịp nói gì thì đã bị Thời Tuế kéo đi mất.
Tần Tranh bước vào trường.
So với ấn tượng của cô, nơi này hầu như không thay đổi là bao. Dù mỗi năm đều được tu sửa, nhưng cũng chỉ là bình mới rượu cũ, chẳng có gì mới lạ. Tần Tranh vốn quen thuộc từng ngóc ngách ở đây, song khi một lần nữa dạo bước trong khuôn viên trường, tâm trạng cô vẫn có chút khác biệt.
Cô lấy điện thoại ra, chụp mấy tấm hình hoàng hôn gửi cho Vân An.
Những lời tâm sự không ai biết ở kiếp trước, kiếp này, cuối cùng cũng có một người để sẻ chia.
Vân An cũng tiện tay chụp một tấm ảnh ngoài cửa sổ gửi cho Tần Tranh.
Tần Tranh:[Ăn cơm chưa?]
Vân An:[Rồi.]
Tần Tranh:[Mì gói hả?]
Vân An:[Cơm chiên.]
Tần Tranh:[Thôi được rồi.]
Vân An:[Cậu về ký túc xá rồi sao?]
Tần Tranh:[Chưa, mình đang ở lễ chào đón tân sinh viên.]
Vân An:[Lễ chào đón tân sinh viên?]
Tần Tranh:[Ừm, mình còn nhớ hồi đó, lần đầu mình với Nhược Ninh tham gia, còn bị bốc trúng lên hát nữa chứ.]
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!