Chương 48: Đau dài không bằng đau ngắn

Vương Tề từng nói, lúc anh cưới Phương Minh Dư, tuy đối với cô không phải kiểu tình yêu đích thực đôi bên chỉ có nhau, nhưng cũng có quyết định muốn trung thành với chủ nghĩa một vợ một chồng, sẽ chăm sóc cô cùng người nhà, hoàn toàn không quan hệ đến tình yêu, đơn giản chỉ là muốn gánh vác trách nhiệm sau hôn nhân.

Anh cùng Phương Sĩ Thanh không có biện pháp kết hôn, cho nên mới vội vàng muốn có một thân phận được người nhà Phương Sĩ Thanh chấp nhận như vậy.

Trước đó, anh đã phải trả giá bằng một căn xương sườn, cuối cùng cũng đổi được việc ba mẹ Vương ngầm thừa nhận quan hệ của hai người.

Lúc này Phương Sĩ Thanh có cảm giác rất vi diệu, hắn toàn bị Vương Tề treo lủng lẳng, hễ Vương Tề mà có một chút hành động hoặc biểu tình nào không bình thường, hắn cũng có thể lo sợ bất an thật lâu, bao giờ cũng sợ Vương Tề chẳng phải thích mình.

Thực ra cũng không phải vì Vương Tề đối xử với hắn không tốt, mà do bất luận là ai từng trải qua quá trình thầm mến lâu dài, thì trước mặt người trong lòng đều rất dễ dàng không tự chủ được bản thân liền sinh ra cảm giác hèn mọn.

Hắn không nghĩ tới, Vương Tề lại cũng có thể không có cảm giác an toàn như vậy.

Hắn vẫn luôn muốn được bên cạnh Vương Tề, và cảm thấy chỉ cần tình cảm ổn định cũng đủ lắm rồi, nhưng tâm tư Vương Tề so với hắn còn nặng hơn, ngoài tình cảm ra, anh còn rất để ý lẫn nhau nên rất có trách nhiệm.

Hắn rất hưng phấn khi biết Vương Tề để ý tương lai của bọn họ như vậy, nhưng cũng thấy có chút ủy khuất, đây là không tin tưởng hắn, sợ hắn gánh vác không nổi trách nhiệm của cuộc tình này sao?

Hắn nói:

"Anh sợ em không chịu trách nhiệm? Em thật vất vả mới có được anh, làm sao có thể không muốn gánh vác? Đến bây giờ anh còn chưa rõ, rốt cuộc là em có bao nhiêu yêu anh sao?"

Vương Tề không trả lời hắn, nói:

"Vương Cẩm nói cho anh biết, tối nay thấy em cùng Minh Dư ăn cơm…"

Phương Sĩ Thanh lập tức giải thích:

"Em chỉ tình cờ gặp chị ấy, chở chị ấy một đoạn thôi, chị ấy có hẹn với người khác, sao Vương Cẩm lại thích buôn chuyện như vậy? Hiện tại em còn sợ chị ấy muốn chết, sao có thể cùng ăn cơm với chị ấy được?"

Vương Tề lại nói: "Em sợ cổ muốn chết, nhưng vẫn xem cổ là chị, chẳng sợ cổ suýt chút nữa hủy dung em, chẳng sợ cổ chán ghét em đố kị em, từng dùng các loại chướng tai châm chọc em, em cũng vẫn rất để ý đến cổ.

Em là người như thế, dù cổ có lại đối xử tệ với em đi nữa, thì em cũng vẫn nhớ rõ cổ từng đối tốt với mình thế nào.

"Phương Sĩ Thanh giật mình:"Chị ấy là chị ruột em, như vậy có gì không đúng sao.Vương Tề nói:Không có gì là không đúng, em rất để ý Minh Dư, lại càng để ý ba mẹ, cho nên em không chịu come out, vì không muốn tổn thương họ, nhưng loại chuyện này không thể lừa được cả đời, em cảm thấy nếu trong tương lai họ nghe được sự thật từ miệng người khác, thì sẽ không bị tổn thương?

Hiện tại còn chưa phát sinh chuyện gì, mà em cũng đã như vậy, chờ đến lúc họ thật sự phản đối chúng ta bên nhau…

"Anh ngưng lại, nhìn Phương Sĩ Thanh, chậm rãi nói:"Người mà em buông bỏ nhất định là anh."

Phương Sĩ Thanh muốn nói không phải, nhưng lời nói đến cổ họng cứ bị nghẹn lại.

Giả thiết của Vương Tề thành lập, phỏng đoán với hắn cũng gần như chuẩn xác.

Hắn cảm thấy lời Vương Tề nói nhất định có chỗ nào không đúng, nhưng hắn lại không biết biện giải từ đâu.

Vương Tề vươn tay vuốt tóc hắn, ngữ khí cùng động tác đều ôn nhu không gì sánh được, anh nói:

"Thanh Thanh, anh biết em rất yêu anh, cũng tin em sẽ bằng lòng vì anh mà làm một chuyện gì đó, duy độc mỗi việc này. Em đã lựa chọn sớm muộn gì cũng sẽ không chọn anh, rời khỏi anh, không bằng chúng ta tách ra sớm một chút."

Phương Sĩ Thanh liều mạng lắc đầu, cầu xin nói:

"Không cần, em không cần…"

Vương Tề bình tĩnh nhìn hắn, nói:

"Vậy em liền cho anh một đáp án, nói em sẽ chọn anh, vô luận thế nào, cũng sẽ chọn anh."

Môi Phương Sĩ Thanh run lên, lại nói không nên lời.

Vương Tề nở nụ cười, nói:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!