Chương 35: Thứ tư

Đến nhà ga đón được mẹ đã là giữa trưa 12 giờ hơn, rời khỏi nhà ga ồn ào, Phương Sĩ Thanh dẫn mẹ đi ăn cơm trưa trước.

Hành lý của mẹ Phương rất đơn giản, chỉ có một túi vali kéo, đó là của Phương Sĩ Thanh mang theo lúc đi học xa nhà trước đây, vì hơi bị cũ nên hắn để lại ở nhà, lớp da bên ngoài đều đã hơi bạc màu.

Mẹ với ba Phương cùng công tác ở một trường đại học, hai người dành tâm huyết cả đời vào sự nghiệp dạy học, tiền lương cũng không bao nhiêu, những năm Phương Sĩ Thanh du học đều tốn không ít tiền, ba mẹ Phương mãi cho đến hai năm trước khi Phương Sĩ Thanh về nước mới dọn từ khu kí túc xá trong trường đai học đến căn hộ mới sau này.

Phương Sĩ Thanh nhìn túi hành lý kia vài lần, không khỏi chua xót trong lòng.

Nhân viên bưng hai phần mì thịt bò lên, sợi mì vàng óng, thịt bò tươi mới, rau thơm xanh tươi ướt át, nhưng cả hai mẹ con lại không có khẩu vị.

Phương Sĩ Thanh là chột dạ khổ sở, mẹ cũng mặt cau có lòng mang tâm sự nặng nề.

Mẹ, Phương Sĩ Thanh gượng cười khuyên nhủ, Ráng ăn trước đi.

Mẹ Phương cầm đôi đũa, nói:

"Mẹ đây ngồi cả nửa ngày xe, hơi bị tức ngực, nhiều như vậy ăn sao hết, chia cho con nửa bát…"

Phương Sĩ Thanh vội đáp:

"Đừng, nhiêu đây con cũng ăn đâu được hết, mẹ ráng ăn được bao nhiêu thì ăn, không hết thì để lại."

Mẹ Phương cũng không kiên nhẫn, đặt đôi đũa xuống, nói:

"Thanh Thanh, con không nói cho chị con việc mẹ tới đây đấy chứ?"

Phương Sĩ Thanh tim nhảy dựng, đáp: Không có.

Mẹ Phương thở dài nói:

"Hai đứa ở gần nhau như vậy, chắc đã sớm biết việc nó ly hôn."

Phương Sĩ Thanh: …Vâng.

Mẹ Phương nói:

"Hai đứa nó đã 34 35 tuổi, cưới nhau ngần ấy năm, lẽ ra cũng nên có mấy đứa con rồi mới phải, sức khỏe mẹ Vương Tề không tốt lắm, mẹ vốn còn đang định, sắp tới sẽ cùng ba con tới đây phụ giúp tụi nó chăm lo đứa nhỏ. Sao bây giờ đã nói ly là ly?"

Phương Sĩ Thanh cúi đầu nghe, không dám đáp lại.

"Chị con nó hôm qua có gọi về nói hết sự tình cho mẹ, nhưng cũng chẳng cho mẹ hỏi nhiều, chỉ nói là tính cách không hợp vậy thôi. Nó từ nhỏ đã rất sĩ diện, chính mình luôn thích làm chủ, nếu thật sự là tính cách không hợp, lý do cũng vì tính tình quá bướng bỉnh của nó thôi." mẹ Phương nói, "Vương Tề tuy rằng về nhà mình không nhiều, nhưng mẹ với ba con sao không nhìn ra được việc nó rất nhường nhịn chị con, đáng ra nó cũng là cấp trên của chị con, tuổi còn trẻ mà đã lên được chức vị kia, bên ngoài lại là người có khí phách biết bao, còn có thể đối xử với Minh Dư tốt như vậy, rốt cuộc nó còn muốn cầu gì nữa chứ?

"Phương Sĩ Thanh tách đôi đũa ra, chậm rãi ăn. Mẹ Phương lại nói:"Huyết áp ba con hơi cao, mẹ cũng đâu dám nói cho ông ấy biết, nằm suy nghĩ cả đêm vẫn thấy không được, lại đến đây xem sao.

Thừa dịp bây giờ thời gian hai đứa nó ly hôn còn chưa lâu, chỉ cần không có vấn đề gì lớn, chị con đồng ý cúi đầu nhận sai, thì tái hôn vẫn còn kịp.

"Phương Sĩ Thanh động tác ăn im bặt rồi ngừng hẳn, toàn thân sững sờ ngồi đó. Mẹ Phương gắp thịt bò qua cho hắn, nói:"Số di động trước kia của Vương Tề mẹ gọi không được, chắc đổi số rồi, lát cơm nước xong, con đưa mẹ tới đơn vị kia tìm nó đi, mẹ muốn gặp mặt nói chuyện với nó.

"Phương Sĩ Thanh nuốt nốt nửa sợi mì, đáp:"Anh ấy từ chức…Hình như là từ chức, đã sớm không còn công tác ở đơn vị đó nữa rồi.Mẹ Phương cả kinh:Chẳng phải giữa tháng 10 nó mới được thăng chức đó sao? Vậy hiện giờ nó đang làm gì?

"Phương Sĩ Thanh ậm ờ đáp:"Nghe nói đi mạo hiểm đầu tư gì đó, cụ thể thế nào con cũng không rõ lắm.

"Mẹ Phương cũng không hiểu, hỏi:"Sao lại như vậy?

Bỏ việc ở đơn vị nhà nước tốt như vậy, này chẳng phải là đang làm bậy sao?

"Phương Sĩ Thanh mím môi, không biết nên nói gì. Mẹ Phương nhíu mày, nói:"Thanh Thanh, nó với chị con thật sự là vì tính tình không hợp nên mới chia tay? Không có kẻ thứ ba?

"Phương Sĩ Thanh cúi đầu nhìn mặt bàn, qua một lúc lâu mới trả lời:"…Con không biết.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!