Lang Trạm đang nghĩ, hoàng tổ mẫu luôn ở Minh Châu, vì sao lại biết được con của Nghi phi không còn nữa? Chàng và Nguyễn Anh đến Minh Châu tổng cộng chưa đến nửa tháng, trong nửa tháng này có gần mười ngày là lộ trình, hoàng tổ mẫu ước chừng không phải là nhân cơ hội họ ở trên đường, về kinh trước để nắm tin tức, rồi lại dùng tin tức này để ép họ rút lui, chỉ là không ngờ được mình có thể đưa người trở về?
Đem sự nghi ngờ này nói cho Nguyễn Anh nghe, đoán ra được một khả năng, "hoàng tổ mẫu biết nàng coi trọng Nghi phi nương nương, có lẽ đang lừa nàng trở về."
Nguyễn Anh nghe xong trong lòng đang trôi nổi quả nhiên định thần lại, đúng rồi, thái hậu vốn không có cơ hội biết được chuyện trong kinh, nhất định là sợ họ quấy rầy người, mới nghĩ ra kế sách này, đầu mày cau chặt lại dãn ra, nàng trong lúc thả lỏng liền nghĩ đến một người, "Tri Thu đâu?"
Tri Thu và Tần thái hậu cùng mất tích, hai người chỉ thấy thái hậu, bây giờ Tri Thu ở đâu? Hay là đã về kinh trước, truyền tin tức cho thái hậu?
Trái tim vừa mới ổn định lại nhảy lên.
Lang Trạm thường ngày không để ý đến nữ nhân trong cung, gần đây trong tâm trí đều là nàng, lúc nghe thấy cái tên này suy nghĩ rất lâu mới nhớ lại, Tri Thu là cung nữ bên cạnh hoàng tổ mẫu.
Thực sự không nhìn thấy.
"Đợi hoàng tổ mẫu tỉnh lại rồi hỏi thử."
Vào đêm, hai người đi ngang qua Lương Châu, xuống xe tìm một quán trọ, Tần thái hậu yếu ớt tỉnh lại, mắng Lang Trạm mấy câu, mặc cho Nguyễn Anh đỡ vào trong phòng.
Ba người đơn giản dùng bữa, dùng bữa xong Nguyễn Anh muốn hỏi Tần thái hậu, vừa mới mở miệng, Tần thái hậu chê trong phòng nóng, bay thẳng lên nóc nhà hóng gió.
Nguyễn Anh không ngăn cản được, đờ mắt ra nhìn lên nóc nhà, nàng không biết võ công, không biết làm thế nào mới có thể lên được, chỉ biết để Lang Trạm đưa nàng lên.
Tần thái hậu vẫn đang giận Lang Trạm, muốn đuổi chàng xuống, Nguyễn Anh sợ người lại tìm chuyện, nhìn về phía Lang Trạm, Lang Trạm cam chịu nhảy xuống.
Tần thái hậu cúi đầu lẩm bẩm một tiếng, "không ngờ được." Nguyễn Anh không bỏ qua bất kì cơ hội nào để biết được sự thật, tiến sát lại gần Tần thái hậu, "người nói gì?"
"Con lại có thể sai khiến nó làm việc."
Chữ nó này rõ ràng là chỉ Lang Trạm.
Nguyễn Anh đành phải trả lời: "tình thế ép buộc, chúng con chỉ là vì có thể đưa người hồi cung một cách nhanh nhất."
Người trong cung đều nói Tần thái hậu đầu óc có vấn đề, người cũng thực sự điên điên khùng khùng một hối tu tiên một hồi bắt ma, Nguyễn Anh đối với việc này tin tưởng không nghi ngờ, chỉ có duy nhất lúc này, nàng thoáng chốc thất thần.
Trong màn đêm, Tần thái hậu nhếch mày, ánh mắt trong veo, mơ hồ có thể nhìn thấy dáng vẻ nữ hiệp khí khái hào hùng bức người như lúc ban đầu, dáng vẻ như vậy nào có giống người điên?
"Người không bệnh?" Nguyễn Anh nhất thời xúc động hỏi một tiếng.
Tần thái hậu cúi đầu, hỏi một đằng trả lời một nẻo, "con muốn hỏi gì thì hỏi đi."
Dáng vẻ như vậy chắc chắn không bị bệnh!
Nguyễn Anh trong lòng hoang mang, nàng biết ở trong cung việc không thể hỏi quá nhiều, nàng hành sự suy nghĩ tuyệt đối một chữ cũng không nói nhiều, nếu không phải liên quan đến cô cô, nàng muốn lập tức nhảy xuống, bí mật gả vờ điên của Tần thái hậu nàng một chút cũng không muốn biết!
"Người làm sao biết được cô cô xảy ra chuyện?" Nàng muốn biết được thật giả của việc này.
Tần thái hậu mỉm cười, "gạt con thôi."
Nguyễn Anh a một tiếng, vui mừng vạn phần, "vậy chính là cô cô vô sự?"
"Cái này ta không biết." Tần thái hậu xoa xoa đầu nàng, "ai bảo các con luôn đối phó với ta? Ta chỉ có thể ra kế sách này." Kết quả vẫn không thoát được. Bàn tay từ trên tóc nàng trượt xuống gáy nàng, ra sức bóp chặt, "Lang Trạm ở phía dưới, bảo nó đi!"
Nguyễn Anh trong lòng kinh ngạc, hít thở một cách khó khăn, thế nào cũng không nói ra được một chữ, trong mắt Tần thái hậu thoáng qua một chút không đành, do dự giây lát vẫn buông lỏng tay, "động tĩnh nhỏ một chút!"
Tiếng ho trượt lại vào trong cổ họng, Nguyễn Anh kìm nén rồi lại kìm nén, lời nói từ trong miệng nặn ra, "người muốn làm gì? Dùng con để uy hiếp ngài ấy?"
"Đúng vậy. Ta nói rồi, ta sẽ không cùng các con hồi kinh."
"Rốt cuộc vì sao?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!