Chương 24: (Vô Đề)

Câu hỏi này hơi sắc bén, vốn không phải là nhằm vào Lang Trạm, mà là vì Nguyễn Anh trong lòng muốn nhanh chóng tìm thấy Tần thái hậu, nôn nóng mới hỏi ra.

Nhưng Lang Trạm vốn không nôn nóng như thế.

Chàng vốn ôm lòng riêng, muốn mượn cơ hội lần này ở chung với Nguyễn Anh, nếu lần này diễn kịch, Tần thái hậu vẫn là không nên xuất hiện? Như thế chàng làm gì có cơ hội ở riêng với Nguyễn Anh?

"Đóng kịch cũng không phải không thể." Chàng trả lời như là đang suy nghĩ, Nguyễn Anh thấy ngài ấy nghiêm túc suy nghĩ ý kiến của mình trong mắt chốc lát liền sáng lên, dáng vẻ thanh tú như một nụ hoa đầu xuân.

Ngay sau đó thái tử điện hạ lại lần nữa cảm thấy mặt mình thật dày, lại đi lừa dối một cô nương bằng cách đáng xấu hổ, trong lòng chàng mạnh mẽ khiển trách bản thân mình, khiển trách xong bắt đầu nói dối một cách nghiêm túc.

"Nhưng nàng và ta là một đôi phu thê từ nơi khác đến đây làm ăn," hai chữ phu thê được nhấn mạnh, "chúng ta không quen thuộc con người ở đây, nếu như là đóng kịch, ắt phải chuẩn bị một thế trận lớn, nhân khẩu đông đúc, sợ là sẽ dẫn đến ảnh hưởng không tốt."

Nguyễn Anh rơi vào trầm tư. Trên đường đến Minh Châu, nàng luôn cảm thấy Lang Trạm đang đề phòng gì đó, lại không đoán được ngài ấy có gì phải đề phòng, hôm nay nghe Lang Trạm nói như vậy, trong lòng nàng không nén được khua chiêng đánh trống, Lang Trạm đây là đang đề phòng có người nhận ra họ? Truyện được dịch và edit tại page Sắc

- Cấm Thành. Re

-up vui lòng xin phép. Up sau page 5 chương cũng như không up 10 chương cuối cùng ngoại truyện. Cám ơn.

Nguyễn Anh không kiềm được chau mày, "chúng ta chỉ có thể kiên nhẫn chờ đợi?"

Lang Trạm nhếch môi, "đúng vậy. Phu nhân cũng không cần phải lo lắng về người trong nhà, mẫu thân sẽ sắp xếp ổn thỏa mọi thứ."

Người trong nhà này có lẽ cũng bao gồm cả Liễu m.

Mặt trời nhô lên cao, nhiệt độ cũng đột ngột tăng cao, lời nói chứa đựng đầy ắp ý tứ bảo đảm giống như một liều thuốc an thần, triệt để xóa bỏ sự nôn nóng và vội vàng của Nguyễn Anh, "vậy tất cả điều nghe theo phu quân."

Hai chữ phu quân giống như là mật ngọt bên môi nàng, Lang Trạm một khi dính vào liền không kiềm được liếm nó, chàng vui vẻ cong khóe miệng lên, lúc Nguyễn Anh nhìn qua lại vội vàng buông xuống, hắng giọng một tiếng như là để che đậy lại, "nhanh ăn cháo."

Nguyễn Anh ngoan ngoãn bưng bát cháo đã nguội lên, ăn mấy ngụm mới nhớ đến một việc cực kì quan trọng, "vậy chúng ta bán gì?"

Dù sao cũng phải làm.

"Phu nhân nghĩ thế nào?"

Lời của Lang Trạm mang theo ý cười, hoàn toàn không phải là dáng vẻ lạnh lùng cao ngạo như trong cung, Nguyễn Anh nhìn một cái liền vội gật đầu, may mà không vùi mặt vào trong bát cháo, "phu quân nói bán gì thì bán đó."

Đúng lúc, từ ngoài cửa bay vào một câu, "kẹo hồ lô đây, kẹo hồ lô đây … …"

Lang Trạm liền nói: "Bán kẹo hồ lô thế nào?"

Cái gì?

Bán kẹo hồ lô?

Không thể nào, Nguyễn Anh vội đem bát cháo đẩy về phía trước, thần sắc do dự mở miệng, "phu quân, chúng ta nghìn dặm xa xôi từ nơi khác đến, là để bán kẹo hồ lô?" Nghĩ thế nào cũng không thích đáng.

Dáng vẻ cẩn thận hỏi thăm của nàng cuối cùng khiến cho Lang Trạm không kiềm chế được, trước khi tiếng cười vang lên, Lang Trạm nhanh chóng đứng dậy, chỉ chỉ vào bàn, vài bước liền đi ra khỏi cửa.

"Phu quân … …" Nguyễn Anh mới gọi được hai chữ, liền nghe thấy tiếng cười trầm thấp lờ mờ từ bên ngoài, không tránh khỏi kì lạ, nhưng càng kì lạ hơn là điện hạ lại muốn bán hồ lô.

Điện hạ trước khi rời đi chỉ vào bàn, có lẽ đi gọi tiểu nhị dọn dẹp, Nguyễn Anh lấy khăn tay chùi miệng, đứng dậy đi vào phòng bên trong, không ngờ phát hiện một cái quạt ở đầu giường.

Nàng cầm quạt lên, trái tim thiếu nước nhảy ra ngoài, đợi điện hạ quay lại, vẫn là nói chuyện bán hồ lô không được. Nếu thật sự bán, nàng đều có thể đoán ra được tiểu nhị sẽ nói gì. Truyện được dịch và edit tại page Sắc

- Cấm Thành. Re

-up vui lòng xin phép. Up sau page 5 chương cũng như không up 10 chương cuối cùng ngoại truyện. Cám ơn.

"Biết không? Cặp phu thê đó, sống ở phòng tốt nhất, ăn thức ăn đắt nhất, nhưng lại là người bán hồ lô, bây giờ bán kẹo hồ lô kiếm được nhiều tiền như vậy sao?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!