Chương 4: (Vô Đề)

Tôi nói với Chu Dật rằng ly hôn cũng được, nhưng hãy cho tôi thêm một tháng nữa.

Anh ta hỏi tôi muốn làm gì.

Tôi chỉ cụp mắt xuống, ậm ờ trả lời: "Để thu dọn lại những kỷ niệm về quá khứ."

Câu trả lời này dường như khiến anh ta hơi ngạc nhiên.

Kể từ sau khi đứa bé bị sảy thai vào năm thứ hai sau khi kết hôn, chúng tôi vẫn luôn chung sống với nhau như những người đồng nghiệp, chỉ bàn chuyện công việc mà thôi.

Những lời bày tỏ sự lưu luyến rõ ràng như vậy, đã rất lâu rồi chúng tôi không nói với nhau.

Anh ta nhếch mép, dường như định thốt ra những lời mỉa mai.

Nhưng cuối cùng, trong mắt anh ta lại thoáng qua một tia không nỡ.

Chu Dật đồng ý với đề nghị của tôi.

Chỉ là từ hôm nay, anh ta muốn ly thân với tôi trước.

Đây cũng là yêu cầu của Tống Điềm.

"Cô ấy không giống em, cô ấy dựa dẫm vào anh, là đóa hoa do chính tay anh nâng niu, chăm sóc. Anh đã chiều hư cô ấy, khiến cô ấy trở nên nhỏ nhen, không muốn cô ấy phải chịu bất kỳ ấm ức nào." 

Chu Dật nói những lời này với vẻ mặt bất lực pha lẫn cưng chiều.

Tôi không rảnh để nghe anh ta cảm thán, lập tức đóng sầm cửa lại đuổi khách.

Tối hôm đó, tôi nhận được tin nhắn của Tống Điềm.

Cô ta vênh váo với tôi như một kẻ chiến thắng, nói rằng trong một tháng tới, Chu Dật sẽ đưa cô ta đi du lịch nước ngoài.

[Tôi hỏi anh Dật đây có tính là hưởng tuần trăng mật sớm không, anh ấy nói tôi lắm trò thật đấy, nhưng anh ấy không hề phủ nhận.]

Hình như cảm thấy nhắn tin không thể diễn tả hết niềm vui chiến thắng của mình, Tống Điềm liền gọi điện thoại cho tôi, cố tình nhấn mạnh hai chữ "tuần trăng mật".

Nghe vậy, tôi cũng không nhịn được mà khẽ cười.

"Chúc hai người chơi vui vẻ." Tôi nói.

Nhất định phải chìm đắm trong tình yêu say đắm của hai người đấy nhé, yêu càng sâu đậm càng tốt.

Bởi vì những ký ức mà tôi muốn lấy lại, không chỉ là những tình cảm đã nguội lạnh, mà còn là tất cả những gì tôi đã mang đến cho anh ta trong suốt những năm qua.

Thứ đầu tiên tôi muốn thanh toán với Chu Dật, chính là các nguồn lực của công ty.

Suốt những năm qua, Chu Dật phụ trách việc ra quyết định nội bộ, còn đại đa số khách hàng của công ty đều là do tôi kết nối.

Nửa năm nay, tôi đã dành không ít thời gian để thu xếp mọi việc, dần dần chuyển các mối quan hệ khách hàng sang công ty mới.

Nhưng danh tiếng của thương hiệu mới vẫn chưa được nhiều người biết đến, mọi người vẫn thích hợp tác với thương hiệu cũ do tôi và Chu Dật cùng gây dựng hơn.

Đến nước này, Chu Dật lại tự mình chuốc lấy thất bại, đúng là "buồn ngủ gặp chiếu manh".

Năm ngày sau khi Chu Dật lên đường, tôi cố tình để lộ tin đồn chúng tôi sắp ly hôn.

Trước đó trong công ty chỉ có những lời đồn đoán, nhưng giờ đây đã được chính tôi xác nhận, thư ký thân cận của Chu Dật nhận thấy có điều bất thường, vội vàng muốn liên lạc với anh ta.

Nhưng Chu Dật lại chậm chạp không hồi âm

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!